Anh và Tư Hạ đã sớm ăn cơm chiều rồi, anh xách hộp đồ ăn lên muốn vứt đi.
Trước mắt đột nhiên xuất hiện khuôn mặt tươi cười của người phụ nữ kia, cánh tay đang vươn ra của anh lại thu trở về, xoay người để thức ăn trong tay vào trong tủ lạnh.
.
Tiên Hiệp Hay
Trước khi đi ngủ, anh lại đi xem Tư Hạ một cái rồi mới về phòng của mình.
......!
“Tư Mộ Hàn, anh về rồi.”
Một giọng nữ trong mềm mại ấm áp mang theo hí hửng truyền tới, Tư Mộ Hàn chợt ngẩng đầu, phát hiện mình đang đứng trong sân của một ngôi biệt thự.
Xung quanh biệt thự là rừng cây thông xanh biết, cây cối um tùm, biệt thự giống như được xây ở giữa rừng núi.
Người phụ nữ vừa gọi anh lại tiếp tục nói chuyện: “Anh nhìn gì vậy, mau vào ăn cơm đi.”
Anh xoay đầu, liền nhìn thấy một người phụ nữ thân hình nhỏ nhắn đang đi lại gần mình.
Người phụ nữ mặc áo sơ mi màu trắng, bước chân nhẹ nhàng, xem ra tuổi còn rất trẻ.
Người phụ nữ càng đi càng gần, cuối cùng Tư Mộ Hàn đã thấy rõ khuôn mặt của cô.
Tư Mộ Hàn lẩm bẩm kêu lên: “Nguyễn Tri Hạ?”
“Em nấu tố tam tiên* và thịt bò hầm......!Nhưng mà gần đây anh làm việc bận quá nên em không để nhiều ớt, anh ăn thanh đạm một chút......”
*Tố tam tiên: một món ăn có ba loại rau củ kết hợp với nhau: ví dụ như khoai tây, cà tím và ớt.
Nguyễn Tri Hạ đi tới giữ chặt cánh tay của anh, cười dịu dàng nhìn anh, hai người hết sức thân mật.
Đột nhiên, hình ảnh thay đổi.
Anh không còn ở trong sân, Nguyễn Tri Hạ cũng không thấy đâu nữa.
Anh nhìn xung quanh một chút, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng ngủ.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy “ ào ào”.
Nhưng rất nhanh tiếng nước