Ánh mắt của cô rơi vào trên người Thời Dũng, ánh mắt không thân thiện: “Cư nhiên là cậu.
”
Lần trước ở Tư thị vội vàng đụng phải, cô nhất thời không nhớ ra là ai.
Sau này lúc nghĩ lại mới nghĩ ra đó là Thời Dũng là trợ lí bên cạnh của Tư Mộ Hàn.
Theo như cô thấy, những tên thuộc hạ này đều là vì tiền làm việc, không ngờ qua ba năm, Thời Dũng lại quay về dưới trướng của Tư Mộ Hàn làm việc.
Trong lòng cô tự nhiên thấp thòm không yên.
Thời Dũng rất rõ ràng chuyện năm đó, nếu như cậu ta tùy ý nói mới Tư Mộ Hàn cái gì, Tư Mộ Hàn nhỡ tin thì cuộc sống tốt đẹp của cô sau này không còn nhiều nữa rồi.
Nhưng Tư Mộ Hàn lại không hề có động tĩnh gì, trừ việc cách đây hai ngày, có thuộc hạ nói với cô Tư Mộ Hàn tìm bác sĩ để đối chứng xét nghiệm DNA.
Nguyễn Tri Hạ đã chết rồi.
Chỉ cần Tư Mộ Hàn không nhớ đến những chuyện trước kia nữa, chết không đối chứng, cô còn sợ gì nữa?
Thời Dũng nhíu mắt, ngữ khí lãnh đạm: “Tư tiểu thư.
”
“Em là vì nghe lời của mấy người này, nên mới chuyển ra khỏi nhà sao? Chị là chị ruột của em, Tô Miên là mẹ ruột của con em, em nỡ đối xử với chúng tôi như vậy sao?”
Tư Cẩm Vận tức giận ngút trời, giống như thật sự bị Tư Mộ Hàn tồn thương sâu sắc rồi.
Tư Mộ Hàn không nói gì, mãi mới nói: “Vậy chị nói cho tôi biết, Nguyễn Tri Hạ là ai?”
“Chỉ là một người phụ nữ ham tiền bạc quyền quý mà thôi.
” Tư Cẩm Vận nhắc đến Nguyễn Tri Hạ với bộ dạng chán ghét.
Tư Mộ Hàn giơ tay kéo kéo cà vạt, ánh mắt tối đi vài phần.
Những người quen thuộc với Tư Mộ Hàn đều biết, khi anh tức giận, sẽ có một vài động tác nhỏ.
Tư Mộ Hàn cười lạnh một tiếng: “Nhưng có người nói cô ấy là mẹ đẻ của Tri Hạ.
”
Tư Cẩm Vân giống như nghe được một câu chuyện cười, ánh mắt đầy công kích chỉ vào Thơi Dũng: “Là cậu ta nói, hay là bọn Cố Tri Dân nói?”
Tư Mộ Hàn hơi nhấc tay, chậm rãi nói: “Bọn họ đều có những lí do cá nhân,