Fan hâm mộ nhắn lại mới nhất là một ngày trước.
Nguyễn Tri Hạ lật lên trước, phát hiện lần đăng tin facebook cuối cùng thật sự là ba năm trước đây.
“Cậu thấy chưa, đây đều là fan Mất Thành của cậu đấy.
Nếu như cậu làm việc lại, viết một bộ thứ hai bảo đảm sẽ lại hot thôi, nhất định sẽ có rất nhiều nhà sản xuất và đạo diễn tìm cậu.
Mặc dù chỉ là kịch bản trên mạng nhưng trong nghề nắm rất nhiều giải thưởng, chủ đầu tư cũng có thể kiếm lời lớn đấy…”
Thẩm Lệ nghĩ còn có chút đau lòng: “Cũng không biết lúc đó cậu bán được bao nhiêu tiền, tớ luôn cảm thấy là bị thiệt.”
Năm đó Nguyễn Tri Hạ đột nhiên đốt cháy biệt thự chạy trốn, tạm thời bán mất kịch bản, Thẩm Lệ cũng không biết cô bán bao nhiêu tiền.
Nguyễn Tri Hạ ngược lại không suy nghĩ phức tạp như Thẩm Lệ.
Cô lấy ra điện thoại di động của mình và lên mạng tìm kiếm về Mất Thành.
Nhìn thấy nội dung Mất Thành, cô mơ hồ có chút cảm giác quen thuộc, nhìn thấy tên nhân vật chính trong kịch bản, trong đầu cô tự động xuất hiện một vài thiết lập hướng đi của kịch bản và nhân vật.
Điều này làm cho cô hơi kinh ngạc.
Cô nghĩ lại, nói không chừng thật sự có thể viết được một bộ thứ hai.
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lát hỏi: “Cậu biết tớ đã bán bộ thứ nhất cho ai không?”
Thẩm Lệ nói: “Tần Thủy San, nhà sản xuất mới nổi trong giới giải trí.
Mấy năm qua giá trị của cô ta đã tăng lên rất nhanh.
Cậu chuẩn bị viết bộ thứ hai rồi sao? Cậu có thể tiết lộ cho tớ biết một chút, tại sao cuối cùng Vệ Cận Thành lại bị bắt vậy?”
Nguyễn Tri Hạ nhìn về phía Thẩm Lệ với vẻ khó xử: “Tớ cũng không biết rõ lắm, dù sao bây giờ tớ còn chưa nhớ rõ nội dung là gì.”
Thẩm Lệ: “…”
…
Khi Nguyễn Tri Hạ định rời khỏi Kim Hải thì Tư Hạ cũng tỉnh dậy.
Nguyễn Tri Hạ hỏi cô bé: “Mẹ bế hay con tự đi?”
“Con tự đi.” Tư Hạ dịu mắt và ngoan ngoãn trượt xuống đất,