Thời Dũng ở một bên trước khi Tư Mộ Hàn nổi giận lần nữa, lên tiếng hỏi Tư Cẩm Vân: “Chuyên gia thôi miên nào?”
Lúc này Tư Cẩm Vân cũng không có tâm tư vòng vo, nói ra hết tất cả những gì cô ta biết.
“Tôi lúc đó ở nước M thấy anh ấy, đó là một chuyên gia thôi miên họ Lý, là một người đàn ông nói tiếng Trung…”Nói tới chỗ này, đột nhiên cô cảm thấy cô ta biết rất ít về chuyên gia thôi miên này.
Thời Dũng hỏi tiếp: “Tên là gì, ở đâu, bao nhiêu tuổi?”
“Không biết.” Tư Cẩm Vân không biết những chuyên này, chỉ có thể lắc đầu.
“Lúc đó bác sĩ họ Lý kia phái người tới đón chúng tôi, tôi không biết anh ta sống ở đâu, anh ta mang khẩu trang che mũi và miệng, cũng không nhìn rõ mặt, không biết tuổi tác của anh ta…”
Thời Dũng nghe lời cô ta, không khỏi nhíu mày: “Cô Tư, tới thời điểm hiện tại, cô không cần phỉ giấu giấu diếm diếm nữa, nói rõ ràng cho tôi.”
Quan hệ giữa Tư Cẩm Vân với Tư Mộ Hàn đã đi tới nước này, chỉ cần Tư Cẩm Vân có chút đầu óc, cũng không nên giấu diếm bọn họ nữa.
Tư Cẩm Vân nghe vậy, cũng có chút nóng nảy: “Tôi nói đều là sự thật, cho tới bây giờ, tôi còn lí do gì để lừa gạt mấy người nữa chứ.”
Thời Dũng quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ, anh xem…”
Tư Mộ Hàn rũ mắt nhnì Tư Cẩm Vân, trong mắt Tư Cẩm Vân thoáng qua sự sợ hãi, không khỏi rụt đầu về sau một cái.
Bây giờ cô ta rất sợ Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn mặt không cảm xúc nói: “Chị đi đi, tốt nhất đừng để tôi gặp chị nữa.”
Sắc mặt Tư Cẩm Vân lập tức trở nên nhợt nhạt, nhưng cũng biết nói nhiều chỉ vô dụng, từ dưới đất đứng lên, rồi loạng choạng rời đi.
Cô ta vừa đi, Tư Mộ Hàn lập tức ra lệnh: “Đi điều tra.”
“Vâng.” Thời Dũng đáp lại một tiếng, rồi đi ra ngoài.
Tin tức Tư Cẩm Vân cung cấp quá ít ỏi, một chuyên gia thôi miên họ Lý lại nói tiếng Trung.
Một