Nghĩ như vậy cô cũng có thể hiểu được.
Cô gật đầu: “Thời gian này, tôi sẽ đưa Tư Hạ đến nơi khác ở trước.”
Thời Dũng gật đầu: “Được, tôi giúp cô và Tư Hạ tìm chỗ ở mới.”
Thời Dũng là một người vô cùng chu đáo, Tư Mộ Hàn bây giờ như vậy anh cũng tự mình sắp xếp ổn thỏa cho Nguyễn Tri Hạ và Tư Hạ.”
“Không cần đâu.” Nguyễn Tri Hạ từ chối lời đề nghị của anh, nói: “Phiền trợ lý Thời làm chứng minh thư giúp tôi là được rồi.
Mấy ngày này tôi ở tạm nhà tiểu Lệ trước cũng được.”
Cô cũng không muốn mọi chuyện đều dựa vào Tư Mộ Hàn.
.
Hãy tìm đọc trang chính ở [ TRUмtг цуen.
мE ]
Mặc dù bây giờ là Thời Dũng ra mặt nhưng xét cho cùng cũng vẫn là tiêu tiền của Tư Mộ Hàn và dựa vào ánh hào quang của anh.
Thẩm Lệ nói với cô, trước kia cô làm biên kịch nên khẳng định cũng có chút tiền tiết kiệm, chỉ là bây giờ giấy tờ của cô chưa bổ sung đủ thôi.
Thời Dũng cũng không cưỡng cầu Nguyễn Tri Hạ liền gật đầu đồng ý.
Nguyễn Tri Hạ liên hệ với Thẩm Lệ, Thời Dũng liền phái người đưa hai mẹ con cô đến nhà Thẩm Lệ.
Khi hai người qua đó, người đợi họ ở bên đường không phải Thẩm Lệ mà là Cố Tri Dân.
Nguyễn Tri Hạ chỉ hơi ngạc nhiên mổ chút rồi lại tự nhiên trở lại gọi một tiếng: “Cố Tri Dân.”
Nói xong cô lại nói với Tư Hạ: “Tri Hạ, chào chú đi con.”
Trí nhớ Tư Hạ rất tốt, mới gặp một lần nhưng cô bé vẫn nhớ Cố Tri Dân.
Cô bé ngoan ngoãn gọi: “Chú Cố.”
Cố Tri Dân như làm ảo thuật, không biết từ đâu biến ra một cây kẹo que gấu trúc đưa cho Tư Hạ.
“Thích không?”
“Thích ạ.” Tư Hạ rất thích ăn kẹo, vui mừng nhận lấy, ngọt ngào nói: “Cảm ơn chú Cố.”
So với Tư Mộ Hàn thì một người chưa kết hôn, chưa làm