Nguyễn Tri Hạ khẽ mỉm cười, thoạt nhìn đặc biệt ôn hòa:” Xem cô hào phóng như thế nào.
”
Tần Thủy San khóe miệng co rút, Nguyễn Tri Hạ là đang đào hố cho cô tự nhảy đây.
Nguyễn Tri Hạ không nói cần bao nhiêu tiền, đợi Tần Thủy San tự mở miệng trước, đây gọi là đem quyền chủ động nắm trong tay.
Lúc trước cảm thấy Nguyễn Tri Hạ con người này rất giảo hoạt, bây giờ càng hơn thế nữa.
” Tôi cảm thấy ba năm nay cô không phải là nằm trong bệnh viện, mà là đi tu luyện thêm thì có, sao càng ngày càng giảo hoạt thế.” Tần Thủy San tức giận nói.
Nguyễn Tri Hạ hơi mím môi, lên tiếng:” Tôi xem như cô đang khen tôi đấy nhé.”
Tần Thủy San lập tức điều chỉnh lại vẻ mặt, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc hơn: ” Vì để biểu hiện thành ý của tôi, bộ đầu của Mất Thành tôi có thể chia cho cô con số này.”
Vừa nói, cô vừa giơ bàn tay lên,
Nguyễn Tri Hạ trong lòng bất động, không chắc chắn lắm hỏi: ” Bao nhiêu?”
Tần Thủy San khẽ hất cằm lên, vẻ mặt nghiêm túc nói: ” 15 tỷ.”
Nguyễn Tri Hạ tay nắm chặt ly dừng lại một chút.
15tỷ, nằm ngoài dự đoán của cô.
Tuy là Mất Thành khiến Tần Thủy San kiếm được không ít tiền, nhưng lúc đầu cô và Nguyễn Tri Hạ kí hợp đồng, mua đứt bản quyền là 3 tỷ.
Bây giờ Tần Thủy San vì để kí hợp đồng với Nguyễn Tri Hạ mua bản quyền bộ thứ hai của Mất Thành lại bằng lòng lấy tiền lời từ bộ thứ nhất chia cho cô 15 tỷ.
Đây coi như quá thành ý rồi.
Nguyễn Tri Hạ không mở miệng ngay, Tần Thủy San cũng không biết cô đang nghĩ gì.
Tuy Nguyễn Tri Hạ nhỏ hơn cô vài tuổi, đối với cô mà nói chỉ giống như một cô bé còn non nớt, nhưng có lúc cô cảm thấy tâm tư của Nguyễn Tri Hạ có phần sâu sắc, không dễ gọt giũa.
Nhưng, Nguyễn Tri Hạ có một ưu điểm đó là trung thực.
Chính vì thế Tần Thủy San cũng không