Chưogn 957:
Nguyễn Tri Hạ nghe anh nói, đi ra ngoài đóng cửa lại, sau đó xoay người nói với Tư Mộ Hàn: ” Đợi lát nữa Tri Hạ tỉnh lại, em sẽ mang con bé đi.
”
Tư Mộ Hàn nghe vậy, sắc mặt lạnh lùng: ” Ý cô là gì?”
” Tri Hạ bây giờ cần em chăm sóc, vì vậy em muốn mang con bé đi theo.” Nguyễn Tri Hạ nói xong, khẽ mỉm cười: ” Hoặc là, anh muốn em ở lại đây.
”
Không chờ Tư Mộ Hàn mở miệng, Nguyễn Tri Hạ lại phủ nhận nói:” Anh sẽ không để em ở lại đây đâu.”
Tư Mộ Hàn nhíu mày, gọi tên cô: ” Nguyễn Tri Hạ.”
Nguyễn Tri Hạ cắt ngang lời anh ta, nhìn vào mắt anh ta, hết sức nghiêm túc nói:” Tư Mộ Hàn, em còn hiểu anh hơn so với trong tưởng tượng của anh.”
” Anh bây giờ đối với em, đối với Tri Hạ đều không có một chút tình cảm gì, anh thử chấp nhận bọn em đã là quá tốt rồi, không cần gấp gáp, từng bước từng bước tới.”
Tư Mộ Hàn cũng đang cố gắng chấp nhận cô và Tư Hạ.
Nhưng hiển nhiên, hiệu quả cũng không tốt lắm.
Có lẽ có liên quan đến những trải nghiệm trước đây của Tư Mộ Hàn.
Việc xảy của mẹ anh đã để lại cho anh những kí ức ảm đạm trong thời niên thiếu.
Muốn bước vào nội tâm của anh ấy là một việc không hề dễ dàng.
Mà anh ấy là một người thích nắm tất cả mọi thứ trong tay.
Thế nhưng, kí ức của anh xuất hiện sự hỗn loạn, kí ức của anh dừng lại ở năm hai mươi tuổi.
Lúc đó anh còn chưa quen biết Nguyễn Tri Hạ và Tri Hạ.
Anh có thể tiếp nhận thân phận tổng tài Tư thị của mình, có thể chấp nhận chân tướng trong việc mẹ mình bị bắt cóc, nhưng Nguyễn Tri Hạ và Tư Hạ lại nằm ngoài tầm khống chế của anh.
Bời vì hai người họ, một