Câu đầu tiên đã khó nghe như vậy, anh lại càng không muốn nghe câu tiếp theo.
Anh không muốn nghe cô gái này kể chuyện về người đàn ông khác.
“Em…”
Đương nhiên Nguyễn Tri Hạ sẽ không để cho Tư Mộ Hàn rời đi như vậy, chỉ là, cô vừa mới mở miệng, Tư Mộ Hàn liền thô bạo kéo cô ra ngoài.
“Tư Mộ Hàn!”
Sau mấy giây Nguyễn Tri Hạ bị anh cứng rắn lôi ra ngoài, mới phản ứng được bắt đầu giãy dụa.
Chút sức lực này của cô, căn bản Tư Mộ Hàn cũng không để vào mắt.
Anh không nói lời nào dắt tay của cô, liền muốn đem cô kéo ra ngoài cửa.
Nguyễn Tri Hạ không lay chuyển được anh, tính tình cũng nóng lên.
Cô mở miệng nói: “Tư Mộ Hàn, anh ngang ngược không biết lý lẽ, anh là kẻ ngu sao? Loại bài báo kia anh cũng tin? Anh quên em cũng coi như thôi, em cũng không trách anh, bây giờ anh lại bởi vì một bài báo vô căn cứ như vậy đối xử với em, anh như vậy thật sự em sẽ tức giận!”
Nói đến phần sau, Nguyễn Tri Hạ cũng không biết cô đang nói gì.
Dù sao chính là nghĩ cái gì thì nói cái đó.
Khoảng cách từ ghế sô pha đến ngoài cửa rất gần, Nguyễn Tri Hạ cũng không biết Tư Mộ Hàn có nghe lọt tai lời cô nói hay không.
Đến cửa, Tư Mộ Hàn lôi cô đem cô đẩy ra ngoài cửa, liền muốn hất tay của cô ra.
Anh quăng mấy cái, cũng không hất được tay Nguyễn Tri Hạ ra.
Anh nhíu mày, mặt lộ vẻ không kiên nhẫn cúi đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nguyễn Tri Hạ, em có chút liêm sỉ nào hay không?”
Nguyễn Tri Hạ oán hận nhìn anh chằm chằm, có chút uất ức, cắn răng, nói: “Không có!”
Vừa dứt lời, cô liền dùng một cái khác tay khác ôm lấy cổ Tư Mộ Hàn, đem kéo anh xuống.
Nhất thời Tư Mộ Hàn không có đề phòng, liền thuận thế bị cô ôm lấy cổ cúi đầu, còn thấp đến vừa vặn Nguyễn Tri Hạ có thể hôn anh.
Nguyễn Tri Hạ hơi ngửa đầu, liền vừa