Hiệu ứng cánh bướm Bạch Cẩm Sương không đếm xỉa đến phản ứng của Phùng Hoàng Hân.
Cô nhìn Lâm Thanh Tuấn, nhẹ gật đầu, đưa tay vỗ vỗ bả vai Vân Yến, ra hiệu bảo cô ấy đừng quá kích động, bước vào văn phòng của Lâm Thanh Tuấn.
Bạch Cẩm Sương tiện tay đóng cửa lại, Lâm Thanh Tuấn bình tĩnh mở miệng: "Lời của Phùng Hoàng Hân, em đừng để trong lòng, cũng rất dễ thấy được, cô ta đang ghen tj với em!" Bạch Cẩm Sương mỉm cười: "Em cũng không thèm để ý! Dù sao em cũng không phải loại chỉ biết đọc sách, xa rời thực tế.
em còn có rất nhiều cơ hội chứng minh bản thân!" Lâm Thanh Tuấn mỉm cười: "Em có thể nghĩ như vậy thì quá tốt rồi, buổi liên hoan tối nay, em nói chuyện với mọi người nhiều thêm chút, anh hi vọng em có thể tỏa ra hào quang rực rỡ của mình ở Hoàng Thụy này, nhưng không hi vọng em gây thù hẳn quá nhiều ở bộ phận thiết kẽ, chuyện này không tốt với em, dù sao, dù là người nhỏ bé không đáng kể ra sao, có đôi khi cũng có khả năng gây ra hiệu ứng cánh bướm, tạo ra tác động rất to lớn!" Bạch Cẩm Sương gật gật đầu, nhìn Lâm Thanh Tuấn với vẻ nghiêm túc: "Tổng giám đốc Lâm, em hiểu rồi!" Lâm Thanh Tuấn nhếch môi: "Em hiểu rõ là được rôi, anh không muốn nói nhiêu thêm về những chuyện khác nữa, còn chuyện liên quan tới sự phát triển sau này của em, các lãnh đạo công ty nghĩ thế này, em cứ dựa vào cơ hội lân này, lây được vị trí quán quân của cuộc thi trang sức Thế Kỷ!" Anh ta nhìn Bạch Cẩm Sương, mới đổi giọng: "Nhưng hai năm trước đây, em cơ bản không có tác phẩm gì, đều là Bạch Linh Lan lấy tác phẩm của em đi dự thi, hẳn là em cũng hiểu rõ, chuyện như vậy, nếu không phải là chính em đi tham gia thi, cho dù là cô ta đạo tác phẩm của em, thì tới cuối cùng vẫn là không thể làm rõ được, thậm chí còn có người đứng