“Tôi không có! Tổng giám đốc Mặc, ngài nghe tôi giải thích!” Tăng Vỹ khóc không ra nước mắt, quả thật rất muốn khóc, người mà gã ta vốn muốn kiếm chuyện, là Tề Bạch Mai mà!
Mặc Tu Nhân sẽ không quan tâm nhiều chuyện như vậy, anh trực tiếp ngắt lời của Tăng Vỹ, quay người dặn dò Triệu Văn: “Gạch bỏ tên của bạn.
họ ra khỏi danh sách hội viên, sau này không để cho bọn họ bước vào Quân Trúc!”.
Tăng Vỹ nháy mắt co rút con ngươi lại: “Tổng giám đốc Mặc, dựa vào cái gì!Vậy không công bằng!”.
Nếu như là cái khác thì gã ta còn có thể chịu được, thế nhưng, nơi này là nói trao đổi tin tức thương nghiệp, ngay cả nơi này cũng không được vào, chắc chắn mọi người đều sẽ biết, gã ta đắc tội với ông chủ phía sau của Quân Trúc, sau đó nhà họ Tăng sợ là sẽ bị chèn ép càng thêm dữ dội.
Mặc Tu Nhân nghe nói như thế, giễu cợt nhìn Tăng Vỹ, cong môi lên: “Công bằng, anh nói công bằng với tôi, anh ngủĩ anh có tư cách gì? Về phần dựa vào cái gì hả, vấn đề này hỏi rất hay!”
Mặc Tu Nhân dừng lại một chút, nhin Tăng Vỹ với ánh mắt như cười như không: “Tôi cũng hỏi anh một vấn đề, anh đắc tội với bà chủ của Quân Trúc, vậy mà còn mong đợi cô ấy hỉ xả từ bi mà tha thứ cho anh
sao?”
Tăng Vỹ hơi sửng sốt, người ở phía sau gã ta cũng có biểu cảm không hơn không kém với gã ta.
Gã ta khó hiểu trợn tròn mắt: “Bà chủ, tôi lúc nào đắc tội với bà chủ của Quân Trúc!”.
Mặc Tu Nhân cười như không cười, đáy mắt lại lạnh lẽo vô cùng, anh nâng cằm, nói với Triệu Văn: “Giải thích đi!”
Triệu Văn cũng là kẻ có tài, đi về phía trước một chút, lễ phép hướng tay về phía Bạch Cẩm Sương: “Bà chủ của câu lạc bộ chúng tôi, hiểu rõ rồi chứ!”.
Tăng Vỹ cảm thấy cả thế giới này bị vặn vẹo, hình như không còn là thế giới mà gã ta biết nữa.
Bạch Cẩm Sương làm sao lại trở thành bà chủ của Quân Trúc? Mọi người ngay cả ông chủ của Quân Trúc là ai cũng không biết!
Nếu như gã ta biết Bạch Cẩm Sương là bà chủ ở chỗ này, có thể nào cũng không dám đối nghịch với Bạch Cẩm Sương! "
Lão Lưu càng đần hơn, nghe thấy Triệu Văn nói vậy, vô thức nhìn về phía Triệu Văn: “Cô ta là vợ của anh sao?”
Gương mặt điển trai của Mặc Tu Nhân thoáng cái đen thui.
Triệu Văn nhìn thấy biểu cảm của Mặc Tu Nhân, trái tim đập mạnh lên, xém chút nữa không nhịn xuống được, xông lên đánh bay cái đầu chó của lão Lưu!
Trong lòng của anh ta mắng chửi chín chính tám mươi mốt lần lão Lưu, lúc này mới nghiến răng nghiến lợi mà lên tiếng: “Đầu ông có bệnh phải không? Nếu có bệnh thì đi đến bệnh viện khoa thần kinh, ở đây chúng tôi không chào bệnh nhân tâm thần!”.
Anh ta vừa nói xong, xoay người nhìn về phía Mặc Tu Nhân: “Ông chủ, tôi xin mời ngài ra ngoài, để không làm bẩn mắt của ngài!”.
Mấy người Tăng Vỹ hoàn toàn trợn tròn mắt! Cái gì? Mặc Tu Nhân lại có thể là ông chủ!
Còn Bạch Cẩm Sương là bà chủ nơi này chẳng phải là cùng với Mặc Tu Nhân...!Không phải chứ, bọn họ vậy mà vợ chồng!
Tăng Vỹ mở to hai mắt nhìn, sự khó tin đầy mắt: “Các người đã kết hôn rồi?”.
Gương mặt của Mặc Tu Nhân lạnh lùng liếc mắt nhìn gã ta: “Muốn cho anh xem giấy kết hôn không?”
Tăng Vỹ giật mình, ngây ngốc nhìn Mặc Tu Nhân, còn tưởng rằng Mặc Tu Nhân sẽ cầm chứng cứ lấy ra chứ!
Kết quả, Mặc Tu Nhân tiếp tục giễu cợt một câu: “Anh có tư cách kia sao?”
Gương mặt của Tăng Vỹ lập tức khốn đốn và hối hận, gã ta cúi đầu, hận không thể kiếm cái lỗ hở nào mà chui vô.
Quý Nhiên đứng ở phía sau cánh cửa phòng riêng, hoàn toàn cứng người lại.
Trong mắt của cô ta toàn bộ đều là sự khiếp sợ không dám tin, cô ta vẫn luôn cho rằng, Bạch Cẩm Sương là loại người giống cô ta, chẳng qua muốn dựa vào Mặc Tu Nhân đoạt được vị trí mà mình muốn, không có một chút thanh cao nào.
Thế nhưng ngày hôm nay, cô ta mới biết được, người ta chính là vợ chính thức, hoàn toàn không giống với kẻ vẫn một lòng đi theo con đường người thứ ba như cô ta.
Trong nháy mắt, khiếp sợ, ao ước, đố kị, còn có sự không cam lòng nồng nặc, cuốn sách toàn thân của Quý Nhiên.
Hãy tưởng tượng, ban đầu bạn nghĩ rằng người kia cùng vạch xuất phát với bạn, bạn vẫn luôn âm thầm so sánh mình với cô ta, và biến cô ta thành đối thủ của mình.
Thế nhưng, đột ngột có một ngày, bạn phát hiện, chân tướng vốn dĩ không phải như những gì bạn đã nghĩ, người ta ngay từ đầu đứng ở vạch đích rồi.
- Loại tâm trạng này, người ngoài căn bản không thể hiểu rõ được, Quý Nhiên cảm giác bản thân mình giống như một kẻ ngu si, vậy mà còn nghĩ rằng Bạch Cẩm Sương chỉ là người tình nhỏ của Mặc Tu Nhân mà thôi.
Còn có cái gì buồn cười hơn nữa cơ chứ!
Nhớ tới lúc trước Mặc Tu Nhân bảo cô ta hãy tránh xa Bạch Cẩm Sương một chút, cô ta chỉ cảm thấy, toàn thân đầu bị kích thích rồi.
Bạch Cẩm Sương dựa vào cái gì mà trở thành vợ của Mặc Tu Nhân, rốt cuộc là dựa vào cái gì, cô ta còn chưa nỗ lực làm cái gì, cứ thua như vậy, cô ta thật sự không cam lòng!
Bên ngoài phòng riêng, đám người của lão Lưu đang cố gắng cầu xin Mặc Tu Nhân và Bạch Cẩm Sương.
“Tổng giám đốc Mặc, ngài