Bạch Cẩm Sương bị dọa đến lập tức nhắm mắt lại.
Mặc Tu Nhân động tác nhẹ nhàng, ôn nhu tới cực điểm, nụ hôn vừa chạm đến liền rời khỏi.
Bạch Cẩm Sương nắm chặt góc áo của anh, cảm giác được hươu con trong lòng đang xông loạn, giống như lập tức sắp không tức giận nổi nữa.
Cô cảm giác mình cực kỳ giống một cái khí cầu, căng tới cực điểm, Mặc Tu Nhân đâm một chút, phù một tiếng, thì không còn khí bên trong nữa.
.
Truyện Dị Năng
Mặc Tu Nhân rất hiếm khi hôn cô như vậy, cô ngược lại cảm thấy không thể mất bình tĩnh được.
Mặc Tu Nhân hôn nhẹ bảo bối nhà mình, chơi quên cả trời đất.
Bạch Cẩm Sương cũng không làm gì, ngoan ngoãn ngồi trong ngực anh, tùy ý anh hôn nhẹ.
Kết quả, Mặc Tu Nhân hôn rồi lại hôn, hôn không có quy luaajt nào, anh vốn dĩ muốn hôn khắp mặt cô, cường độ cũng rất nhẹ.
Kết quả, nụ hôn sau cùng, rơi trên môi cô, còn không muốn rời đi.
Bạch Cẩm Sương đỏ mặt giật giật đầu, mở to mắt nhìn anh.
Mặc Tu Nhân nhìn con mắt thanh tịnh của Bạch Cẩm Sương, trùng điệp hôn xuống bờ môi đỏ bừng của Bạch Cẩm Sương, thanh âm mang theo ý cười nói: “Bảo Bảo, miệng của em thật ngọt!”
Mặc Tu Nhân cúi đầu, lại muốn hôn.
Bạch Cẩm Sương cả khuôn mặt đều đỏ bừng, vội vàng đưa tay chống lấy lồng ngực của anh: “Không được tiếp tục hôn nữa, môi của em đều sưng lên hết rồi, còn muốn gặp mặt người khác không đây!”
Mặc Tu Nhân nghe thấy như thế, hô hấp trầm xuống, con người đều tối sầm lại: “Vậy không gặp người ta nữa!”.
Bạch Cẩm Sương tức giận trừng anh.
Nhưng đôi mắt thu hút một cách bất ngờ.
Mặc Tu Nhân yết hầu nhấp nhô, thanh âm khàn khàn: “Bảo bối, em quyến rũ anh!” Bạch Cẩm Sương khuôn mặt thoắt một cái đỏ bừng, nói lắp bắp liên tục::Anh..
anh đừng có mà nói linh tinh, ai thèm quyến rũ anh!”
Mặc Tu Nhân con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ của Bạch Cẩm Sương, dường như một con sói nhìn thấy con mồi của nó, âm thầm cân nhắc làm sao đánh một phát thì trúng.
Bạch Cẩm Sương khẩn trương không dám động đậy bừa bãi, sự kích thích đến Mặc Tu Nhân.
Đúng lúc này, điện thoại ném trên giường đột nhiên vang lên.
Bạch Cẩm Sương đỏ mặt, lập tức từ trong ngực anh tránh ra: “Em đi lấy điện thoại cho anh!”
Mặc Tu Nhân nhìn dáng vẻ vừa thẹn thùng vừa khẩn trương của cô, màu đỏ trong mắt phai nhạt mấy phần, nhịn không được cười nhẹ lắc đầu: “Được, em đi lấy cho anh điện thoại đi!”
Bạch Cẩm Sương đi lấy điện thoại, Mặc Tụ Nhân đưa tay vuốt vuốt mi tâm, nhịn không được thở dài.
Sao anh cứ ở trước mặt Bạch Cẩm Sương là sự tự chủ lại trở nên thấp như vậy, mỗi lần muốn hôn hôn, vốn cũng không định hù dọa cô, dù sao, bọn anh thật sự ở bên nhau chưa được bao lâu.
Thế nhưng, mỗi lần vừa nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác, thẹn thùng của Bạch Cẩm Sương, anh khó mà tự kiềm chế nổi.
Bạch Cẩm Sương nhìn thấy trên điện thoại di động của Mặc Tu Nhân hiện ra một cái số xa lạ.
Cô đưa di động cho Mặc Tu Nhân: “Số lạ gọi tới!”.
Mặc Tu Nhận nhàn nhạt ừ một tiếng, nhận lấy điện thoại, kết nối.
Vừa vặn, cũng có thể phân tán lực chú ý của mình một chút.
Chỉ là, sau khi, nghe được thanh âm của đối phương, Mặc Tu Nhân trong nháy mắt liền trở nên khó chịu.
Quý Nhiên mang theo thanh âm khóc nức nở nói trong điện thoại: “Tổng giám đốc Mặc, tôi sai rồi, tôi lần này thật sự sai rồi, tôi không phải cố ý nhắm vào Bạch Cầm Sương, cầu xin ngài bỏ qua cho tôi đi!”
Mặc Tu Nhân ngữ khí lạnh lùng: “Bỏ qua cho cô thì rất đơn giản thôi, chỉ cần cô nói với truyền thông sự thật!”.
Quý Nhiên lập tức nâng cao giọng, tiếng khóc có chút chói tai: “Tổng giám đốc Mặc, ngài không thể mạnh mẽ ép buộc tôi như vậy, tôi biết chuyện này tôi sai rồi, nhưng nếu nói ra sự thật, nửa đời sau của tôi sẽ bị hủy mất!”.
Giọng Mặc Tụ Nhân đột nhiên trở nên lạnh lùng cực điểm.
“Cô thực sự vừa thông minh vừa ích kỷ, biết là không thể hủy nửa đời sau của mình, vậy cô có nghĩ tới hay không, những chuyện cô làm, có thể sẽ hủy nửa đời sau của Bạch Cẩm Sương”
Quý Nhiên bối rối: “Tôi làm sao hủy hoại cô ấy được chứ, cứ cho là dân mạng mắng cô ấy, không phải anh vẫn tin tưởng cô ấy, giữ gìn cô ấy sao, một cô gái đến từ vùng quê như tôi, không còn việc làm thì cái gì cũng không còn nữa, nhưng mà cô ấy, cô ấy hiện tại là vợ của anh, là Mặc phu nhân, dù cho cô ấy không còn sự nghiệp vẫn có thể sống rất tốt!”.
Mặc Tu Nhân sắc mặt biến hóa, anh ngược lại là không nghĩ tới, Quý Nhiên thế mà biết, chuyện kết hôn của