**********
Chương 510: Một tay lèo lái
Con người Mặc Tu Nhận lấp lóe, nhìn thoáng qua Triệu Khiêm, ra hiệu cho anh ta buông Kim Chính Long ra.
Kim Chính Long té nhào vào ghế sô pha bên này, hắn ta quỳ rạp trên mặt đất, chật vật nhìn anh: “Ngài Mặc, tôi đã giúp Tống Chí Nam làm việc hai lần, còn có một lần...!chuyện đó liên quan tới mạng người, đúng vậy, đều là chủ ý của Tổng Chí Nam, nếu như tôi nói ra thì ngài có thể buông tha cho tôi được không?”
Đôi mắt của anh ánh lên vẻ cực kỳ bình tĩnh, cũng không nói chuyện.
Mấy năm nay, mạng người quan trọng lắm sao? Bây giờ Tống Chỉ Nam đã mất trí rồi, trước đây cô ta muốn hại Cẩm Sương, kết quả trời xui đất khiến thế nào lại thành ra hại chết Lặng Như Yến, không ngờ tới tận bây giờ cô ta vẫn còn chưa thu tay lại!
Hiện tại, nghe giọng điệu này của Kim Chính Long thì có lẽ mức độ độc ác ghê tởm của Tống Chỉ Nam sợ là đã nằm ngoài khả năng tưởng tượng của anh rồi.
Một con rắn độc như vậy, đúng là không thể giữ lại!
Anh chậm rãi mở miệng: “Anh cứ nói trước đi, tôi sẽ suy nghĩ lại một chút!”
Kim Chính Long hít sâu một hơi: “Năm đó, chuyện Sở Tuấn Đạt và bạn của anh ấy bị tai nạn xe cộ mà chết, chắc là ngài vẫn còn nhớ rõ!”.
Đồng tử của anh thoáng cái mãnh liệt co rút: “Nhớ rõ, rồi sao nữa?”
Vẻ mặt Kim Chính Long có chút hủ bại: “Thật ra chuyện này là do Tổng Chỉ Nam một tay thao túng, tôi cũng không biết tại sau lúc đó cô ta lại muốn làm như vậy.
Năm đó, cô ta đại diện cho trang sức đá quý Hoàng Thụy, lúc cô ta đi đàm phán với bên trang sức đá quý Thanh Sương, tôi mới biết được, bạn thân của Sở Tuấn Đạt đã bỏ một số nguyên liệu vào trong trà của cô ta, tin tức này của tôi cũng là từ chỗ thuộc hạ tôi ở nơi đó biết được.
Lúc ấy một thuộc hạ dưới tay tôi đang công tác ở bên kia, tôi biết được chuyện này mới bảo Tổng Chí Nam cẩn thận một chút.
Kết quả, cô ta tương kế tựu kế, cho tôi một khoản tiền lớn, bảo thuộc hạ của tôi bỏ thêm nguyên liệu vào trong trà của Sở Tuấn Đạt và bạn thân của anh ta!”
“Sau lại tới chuyện kia, tôi cũng không biết vì sao lại ra như thế, chỉ là nghe nói Tống Chí Nam bị hai người kia ức hiếp.
Về sau, ngài lại trở thành người yêu của cô ta.
Mặc dù tôi chưa từng gặp qua ngài, nhưng mà lại e ngại tên tuổi của ngài, cho dù muốn nói thì tôi cũng không dám đi ra ngoài nói hươu nói vượn.
Mãi cho đến khi Tổng Chỉ Nam tới tìm tôi, bảo tôi giúp cô ta diệt trừ Sở Tuấn Đạt và bạn của anh ta, thì tôi mới...”
Anh nghe đến đây gần như đã hiểu ra: “Cho nên, cái chết của Sở Tuấn Đạt và bạn của anh ta năm đó là do anh động tay động chân đúng không?”
Kim Chính Long cúi đầu: “Tôi...!tôi cũng là bị người khác khống chế.
Lúc ấy Tống Chí Nam nắm trong tay nhược điểm của tôi, tôi không dám không nghe theo cô ta.
Lúc đó, sở dĩ tôi nhắc
nhở cô ta có kẻ muốn bỏ nguyên liệu vào trong trà của cô ta chính là vì muốn cô ta hủy đi một số điểm yếu của tôi mà cô ta đang nằm trong tay.
Tôi lại không ngờ rằng, về sau bản thân lại bị cô ta uy hiếp mà làm ra nhiều chuyện như vậy, thế nhưng những chuyện này đều không phải là chủ ý của tôi...”.
Kim Chính Long vẫn còn đang giải thích cho bản thân hắn ta, sắc mặt Mặc Tu Nhân đã có chút hoảng hốt.
Cho nên mới nói, mấy năm nay Sở Tuấn Thịnh đối nghịch với anh, quan hệ giữa hai người từ từ chuyển biến xấu đi, thật ra chính là bị Tổng Chỉ Nam âm thầm toan tính.
Kỳ thật, lý do mà năm đó Tổng Chí Nam làm như vậy, người khác có lẽ còn không rõ, nhưng mà anh hẳn là có thể đoán ra được mấy phần.
Năm đó anh cơ bản cũng không có ý muốn yêu đương với cô ta.
Đáng tiếc, cô ta lại bị người ta cưỡng hiếp, hơn nữa còn là hai người đàn ông cùng nhau làm.
Loại chuyện như vậy truyền ra ngoài đối với thanh danh của một thiếu nữ mà nói, có thể nói là đả kích trí mạng.
Hơn nữa, lúc ấy cô ta lại là đại diện cho Trang sức đá quý Hoàng Thụy đi bàn chuyện công việc, mà quan hệ giữa nhà họ Tống và nhà họ Tân cũng không tệ.
Nói cho cùng thì bản thân anh cũng có chút áy náy, lúc Tổng Chí Nam muốn tự sát, anh mới có thể cố gắng đi khuyên ngăn cô ta.
Bây giờ anh vẫn còn nhớ rõ, lúc ấy những lời mà cô ta đã nói chính là, cô ta đã như vậy rồi, đời này khẳng định sẽ không còn ai thật tình muốn tiếp nhận cô ta nữa, còn không bằng cô ta cứ chết đi cho rồi!
Anh hỏi cô ta, vậy thì cô ta muốn phải làm sao mới có thể không đi tìm cái chết.
Mặt mũi