Cảnh Hạo Đông có chút ngốc nghếch, trong cặp mắt đào hoa tràn ngập ý cười dịu dàng, làm sao còn có dáng vẻ cà lơ phất phơ như ngày thường nữa!
Anh ta nghiêm túc nhìn Lâm Kim Thư: “Kim Thư, anh thật sự rất vui vẻ nhưng mấy ngày nay lại cảm thấy rất thấp thỏm, không dám chủ động tìm em, sợ em sẽ không đáp lại anh, anh sợ anh lại không tìm em thì sau này em cũng sẽ không để ý đến anh!”
Lâm Kim Thư nhìn anh ta một cái: “Anh chưa từng thử qua, thì làm sao biết tôi sẽ không để ý đến anh cơ chứ!”
Lâm Kim Thư mím môi chậm rãi mở miệng: “Tôi đã nói với anh từ trước đó rồi, Lâm Thanh Tuấn đã cứu tôi một mạng, tôi sẽ báo ân cho anh ta nhưng mà không phải lấy tình cảm của tôi đi báo ân, bây giờ nếu tôi không thích mà cứ miễn cưỡng ở bên anh ta thì chỉ làm anh ta thêm tổn thương mà thôi!”.
Cảnh Hạo Đông ngơ ngác nhìn Lâm Kim Thư bằng ánh mắt vừa kích động vừa vui vẻ, không biết thể hiện tâm tình của mình thể nào mới tốt.
Trước kia anh ta chưa bao giờ có khoảng thời gian thực sự nghiêm túc thích một người, chưa bao giờ biết loại tình cảm này sẽ làm cho người ta lo được lo mất đến như vậy, nhưng lại có sức mê hoặc không thôi.
Lâm Kim Thư bị Cảnh Hạo Đông nhìn có chút ngượng ngùng: "Anh đừng nhìn tôi như vậy, lời tôi nói đều là sự thật, hơn nữa, dựa theo tính cách của mẹ Lâm, tôi coi như là đã trả được hết món nợ trước kia, thực hiện được nguyện vọng của mình, cứ ở cùng Lâm Thanh Tuấn thì tình cảm sợ cũng sẽ bị cạn kiệt!”.
Nghe được lời này của Lâm Kim Thư, Cảnh Hạo Đông liền biết, mấy lần mẹ của Lâm Thanh Tuấn dây dưa đã gây một ảnh hưởng không nhỏ đối với Lâm Kim Thư.
Anh ta vội vàng mở miệng: “Mẹ anh rất tốt, bà ấy tuyệt đối không phải là người thích đi quấy rầy, nếu em...!Nếu em không tin điều đó, anh sẽ đưa em đi gặp mẹ anh ngay chiều nay!”
Lâm Kim Thư dùng vẻ mặt một lời khó nói hết nhìn Cảnh Hạo Đông: "..."
Cảnh Hạo Đông cũng cảm thấy lời nói của mình có chút không ổn, anh ta mím môi: “Chờ đến khi em muốn gặp vậy, anh chỉ muốn biểu đạt với em rằng mẹ anh thật ra là một người rất dễ chung sống, cho nên em hoàn toàn không cần phải lo lắng!”
Lâm Kim Thư: “Được rồi, tôi biết rồi!”
Cô ấy tức giận nhìn Cảnh Hạo Đông lắc đầu, tên ngốc này chẳng lẽ không biết mình nếu thật sự ở cùng một chỗ với anh ta, đồng ý cùng đi gặp mẹ của anh ta thì chẳng khác nào gặp bố mẹ chồng sao! Nếu đó là một cuộc gặp với trưởng bối bên kia thì cô ấy có thể qua loa đại khái hay sao?
Trong lòng Cảnh Hạo Đông vẫn có chút kích động, SỢ Lâm Kim Thư đối với mình có hiểu lầm gì đó, anh ta nói: “Kim Thư, nếu có điểm nào của anh làm không đủ tốt, em cứ việc nói ra...!Anh chắc chắn sẽ sửa chữa nó, được chứ? Sau này em đừng đột ngột bỏ anh đi nữa...!Anh cảm thấy rất đau lòng!”
Lâm Kim Thư tâm tình phức tạp nhìn anh ta, cuối cùng gật đầu: “Ừm, sau này nếu tôi không vui thì toio sẽ nói ra, còn có...!Tính cách của tôi vốn tương đối lạnh lùng, có thể trong lúc yêu đương tôi sẽ không quá chủ động, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ không cải thiện được, cho nên anh cũng phải bao dung cho tôi nhiều hơn!”
Đôi mắt của Cảnh Hạo Đông lập tức sáng lên: “Vậy là em đã bằng lòng sẽ cùng anh khám phá hai chữ “tình yêu” rồi phải không?”
Lâm Kim Thư: "...!Tôi...!Tôi không biết.
Ý tôi là giả sử thôi, ban nãy không phải anh đã nói là anh muốn theo đuổi tôi hay sao?” Cảnh Hạo Đông vội vàng gật đầu: “Được rồi, bây giờ anh sẽ bắt đầu theo đuổi em!”.
Anh ta đã mơ hồ hiểu rõ thái độ của Lâm Kim Thư, chỉ cần anh ta không làm sai chuyện gì nữa.
Lần này, Lâm Kim Thư thật sự sẽ ở bên anh ta! Nói cho cùng, trong lòng Lâm Kim Thư vẫn còn có anh ta, bằng không, không có khả năng một lần rồi lại một lần tha thứ cho lỗi lầm của anh ta như vậy.
Cảnh Hạo Đông càng nghĩ càng vui vẻ, anh ta cười như một kẻ ngốc! Anh ta cũng muốn yêu đương, sau này khi Mặc Tu Nhân dám khoe khoang thể hiện tình cảm trước mặt anh ta, anh