Như có một cục tức trong cổ họng Mặc Tu Nhân nghe thấy thế thì sững sờ, anh đột nhiên nghĩ đến cảnh Vân Thành Nam vừa nói vừa cười với Bạch Cẩm Sương.
Anh trâm mặc không nói gì nhưng lại cảm giác như có một cục tức trong cổ họng vậy.
Lâm Thanh Tuấn cho rằng cho rằng Mặc Tu Nhân không biết Vân Thành Nam là ai nên giải thích: "Tôi nghe nói anh ấy là trưởng khoa của bệnh viện Việt Đức.
Trước đây anh ấy cũng đưa ra bảng chứng về việc Bạch Linh Lan tự sát giả, anh đã từng nghe qua chưa Tổng giám đốc Mặc?" Sắc mặt của Mặc Tu Nhân bây giờ rất khó coi, anh nói: "Tôi hiểu rồi, anh cũng đừng nói với Bạch Cẩm Sương chuyện tôi muốn cung cấp khách hàng cho cô ấy nữa”
Mặc Tu Nhân nói xong liền cúp máy, anh chưa từng trải qua trường hợp nào như thế này cả nên hiện tại có chút khó xử.
Sau khi tan làm, Bạch Cẩm Sương đến bệnh viện để gặp Lâm Kim Thư, nhưng trùng hợp một điều là cô lại gặp Mặc Tu Nhân ở bãi đậu xe của bệnh viện.
Lúc hai người họ nhìn thấy nhau thì Mặc Tu Nhân lập tức nghĩ đến việc Vân Thành Nam đặt đồ trang sức ở chỗ cô, anh cảm thấy có chút tức giận sau đó quay đầu nhìn ra chỗ khác và đi về phía thang máy.
Bạch Cẩm Sương thấy vậy cũng không thèm nhìn anh lấy một giây.
Khi bước vào thang máy, bọn họ không ai nói với ai câu nào mà ngâm coi nhau như không khí.
Đến nơi thì bọn họ một trước một sau đi ra, nhưng Bạch Cẩm Sương bị Mặc Tu Nhân chặn lại không cho đi.
Bạch Cẩm Sương thấy vậy thì định bước qua Mặc Tu Nhân và đi đến phòng bệnh của Lâm Kim Thư.
Kết quả là cô chưa kịp đi trước Mặc Tu Nhân thì đã nghe thấy một giọng nói ngọt ngào và quen thuộc cất lên: "Tu Nhân, anh đến rồi à" Bạch Cẩm Sương nhìn thấy một bóng người đang đi vê phía Mặc Tu Nhân sau đó vươn tay năm lấy cánh tay của anh.
Bạch Cẩm Sương hơi nhướng mày, đây không phải là Cảnh Như Yến chị họ của Cận Thân