Mặc Tu Nhân gật đầu, nhéo mũi cô một cái: “Có, cho nên anh mới bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, chẳng qua sau khi anh biết mang thai, nên chờ sau ba tháng để em ổn định, sau đó mới cử hành hôn lễ, mà Lâm Tử Hy tuy là thư ký của anh, nhưng trước khi tới tập đoàn Tần thị, cô ấy từng mở một công ty tổ chức hôn lễ, chẳng qua là đắc tội với người khác nên không có cahcs nào để phát triển, nên mới đổi nghề thành thư ký.
Anh muốn nhờ cô ấy là bởi vì những kế hoạch cô ấy đưa ra không tệ, nhưng anh không ngờ chuyện này lại làm em hiểu lầm như vậy! Hơn nữa...gần đây không phải anh không muốn ở cùng em, là do anh thật sự quá bận, anh tính sau khi kết hôn sẽ đưa em đi hưởng tuần trăng mật, cho nên rất nhiều việc anh phải giải quyết trước, gần đây anh luôn tăng ca là vì chuẩn bị cho tuần trăng mật này!”
Bạch Cẩm Sương có chút ngại ngùng: “Em...em không biết, gần đây em hay suy nghĩ lung tung, hơn nữa...hôm nay nhìn thấy chuyện của Sở Hạnh Từ và Thẩm Đinh Nhiên, em không kiềm chế được...!
Mặc Tu Nhân cắt ngang lời cô: “Em không nói thì anh cũng hiểu, nói cho cùng, cảm xúc của phụ nữ mang thai là như thế này, tới cũng nhanh đi cũng nhanh, là anh không làm tốt, không trách em được.
Nhưng sau này em không thể so sánh anh với Sở Hạnh Từ được, dù sao thì Sở Hạnh Từ và Thẩm Đinh Nhiên luôn xích mích, không thể giống hai chúng ta được, em hiểu không?”
Bạch Cẩm Sương ngoan ngoãn gật đầu: “Em hiểu, hôm nay...cũng là do em không tốt, không đủ tin tưởng anh, mới có thể nghĩ lung tung như vậy!”
Mặc Tu Nhân cười: “Anh nói là anh không trách em! Phụ nữ có thai rất hay sợ chồng ngoại tình!” Bạch Cẩm Sương ngẩng đầu nhìn anh: “Anh cũng biết nhiều thật đấy!”
Mặc Tu Nhân cười thành tiếng: “Đây là chuyện thường tình! Chẳng qua...anh thật sự không ngờ, chuyện vui cuối cùng lại trở thành chuyện không vui, với lại anh cũng đảm bảo với em, anh sẽ không phản bội em, nếu thực sự có một ngày như vậy, em có thể tùy ý xử lý anh!”
Bạch Cẩm Sương không tiếp tục chủ đề này nữa mà hỏi: “Đúng rồi, nếu anh chuẩn bị hôn lễ của chúng ta, Sở
Tuấn Thịnh và Cảnh Hạo Đông tới đây làm gì?”
Mặc Tu Nhân cười cười: “Em nghĩ tới làm gì?” Bạch Cẩm Sương trợn mắt: “Không thể nào là tới đây cho vui được!”
Mặc Tu Nhân lại cười: “Em đang còn tức giận, nói gì cũng thấy nóng nảy!”
Bạch Cẩm Sương liếc anh một cái: “Em không có!”
Mặc Tu Nhân cười thành tiếng: “Giọng điệu như vậy mà nói là không có! Chẳng qua, Cảnh Hạo Đông đúng là tới cho vui, còn Sở Tuấn Thịnh tới để nhờ vả Lâm Tử Hy!”
Bạch Cẩm Sương nhíu mày: “Nhờ vả?”
Mặc Tu Nhân gật đầu, hỗn lên trái Bạch Cẩm Sương.
“Đúng vậy, nhờ vả, anh ta biết Lâm Tử Hy có kinh nghiệm trong việc hôn lễ, nên muốn Lâm Tử Hy hỗ trợ cho anh ta lên kế hoạch tỏ tình.
Lúc trước không phải anh ta chọc Vân Yến tức giận sao, anh nghe nói mấy ngày nay Vân Yến không thèm để ý tới anh ta, anh ta muốn tỏ tình với Vân Yến, hy vọng Vân Yến có thể đồng ý với anh!”
Bạch Cẩm Sương tức giận nói: “Đã làm cho người ta tức giận rồi, còn mong người ta đồng ý với anh ta, hơn nữa, Sở Tuấn Thịnh đừng nên tỏ tình nơi đông người, như vậy còn có thể giữ lại một chút thể diện.
Nếu Vân Yến không đồng ý, chính là không cho anh ta thể diện, nếu đồng ý với anh ta, trong lòng Vân Yến lại không thoải mái, chỉ cảm thấy tức giận, cứ coi như bây giờ đồng ý làm bạn gái anh ta, sau này chắc chắn còn phát sinh rất nhiều chuyện!”
Mặc Tu Nhân biết Bạch Cẩm Sương và Vân Yến có quan hệ rất tốt, cũng tương đối hiểu nhau, nghe Bạch Cẩm Sương nói như vậy, anh cũng lên tiếng: “Chút nữa anh sẽ nói lại ý kiến của em với Sở Tuấn Thịnh!”
Bạch Cẩm Sương nhìn anh: “Hôm nay anh vẫn phải tăng ca sao?”
Mặc Tu Nhân cười