Editor: demcodon
Từ Vân Viễn nhìn cánh cửa phòng đóng chặt kia, dường như muốn nhìn thấu tình huống bên trong, vẻ mặt lo lắng cũng không hề che dấu.
Từ nhỏ sức khỏe của Đường Ngọc đã không tốt, hơn nữa là con gái nên những năm gần đây đấu pháp với mấy chú bác rất vất vả. Lúc trước y xuất hiện vì để giúp ba dượng tranh giành tài sản vốn không thuộc về y. Ba dượng làm người cũng không chính trực, thậm chí cố chấp đến đáng sợ. Lúc trước y ngay cả cơ hội đi học cũng không có, đã bị ba dượng dùng làm bia ngắm để đối phó với anh em ruột của ba dượng.
May mắn sau khi lần lượt tôi luyện, y đã học được rất nhiều điều. Y sợ mình mãi chỉ là bia ngắm nên không ngừng tiếp thu mọi thứ.
Y đi từng bước thay ba dượng tranh giành quyền lực trong công ty, hiệu quả cũng không tệ. Nhưng mà, mặc dù Đường Vĩ có quyền lợi lớn đến đâu cũng không thể vượt qua được cháu gái ruột của ông cụ. Cho nên y lại bị đẩy ra để dụ dỗ Đường Ngọc.
Nhưng Đường Ngọc... cô thì khác. Khi y ở nhà họ Đường bị người chế nhạo, người duy nhất mỉm cười với y là cô gái này. Khi y không biết phải tiếp tục kiên trì như thế nào cũng là cô cho y động lực để tiến về phía trước. Cho nên y thề, bất luận dùng thủ đoạn gì y đều sẽ cướp lại những gì thuộc về Đường Ngọc, những gì ba dượng và mẹ đã nợ y.
Lần đầu tiên khi gặp được Sở Từ, y chịu nhục để diễn kịch trước mặt Đường Vĩ. Lần này là khi y đã thành công được một nửa. Thậm chí đã đứng về phía đối lập với ba dượng và mẹ.
Nhưng hôm nay, vốn dĩ là sinh nhật của Tiểu Ngọc, y muốn dẫn cô ra ngoài đi dạo. Nhưng ba dượng lại lấy danh nghĩa gọi là bắt gian dẫn theo ông cụ tìm y. Sức khỏe của Tiểu Ngọc không tốt, sau khi bị vu oan mấy câu đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Nếu cô xảy ra chuyện gì, ba dượng của y sẽ là người được hưởng lợi lớn nhất.
Nhà họ Đường sẽ không có ai có thể tranh giành vị trí với ông ta. Cho nên, y gần như đặt tất cả mọi thứ của y và Tiểu Ngọc cho