Editor: demcodon
Dịch Tình thở dài: “Được, em đã biết. Sở Từ, cô yên tâm đi, tôi sẽ không tranh với cô. Tôi không thích người đàn ông đã có một đời vợ.”
“Cô tranh không lại tôi.” Sở Từ không chút do dự đáp lại một câu.
Dịch Tình nhếch khóe miệng: “Anh ấy chỉ hợp với cô, cũng không phải tôi tệ! Tôi còn muốn tiếp tục làm việc tại bệnh viện của cô, đừng nghĩ kêu tôi cút đi!”
“Vậy tùy cô, chỉ cần cô tuân thủ quy tắc được.” Sở Từ thuận miệng nói.
Dịch Tình vui mừng trong lòng, chỗ Sở Từ có rất nhiều thứ tốt. Một tuần gần đây cô học được rất nhiều thứ hơn năm trước. Không thể không nói y thuật của Sở Từ quả thực rất xuất sắc, điều này có lợi cho bản thân cô. Hơn nữa, sống trong nhà Sở Từ, đồ ăn cũng tương đối tốt. Mỗi ngày vận động nhiều như vậy, ngược lại còn nuôi cô hơi mập.
Nhìn dáng vẻ vui vẻ hài lòng của Dịch Tình, Sở Từ đều cảm thấy cô gái này là kẻ thích chịu ngược đãi. Gần nhất lượng công việc lớn như vậy, cô còn cảm thấy vui vẻ như vậy, thực sự không giống như khi cô mới đến.
Nhưng cô không thích đi cũng tốt. Dù sao vai trò của cô gái này quả thực khá lớn.
Sở Từ vẫn đi làm như bình thường. Từ Vân Liệt và cô đã đã lâu không gặp, lại khó có được kỳ nghỉ nên đã đi khám bệnh tại nhà với cô. Mặc dù Từ Vân Liệt là người đàn ông, nhưng có khả năng làm một số việc vừa nặng vừa dơ. Nhưng dáng vẻ nghiêm túc kia làm cho Dịch Tình cảm thấy hơi khó xử. Đột nhiên cảm thấy mình dường như hơi dư thừa khi đi chung với hai vợ chồng.
Sau nhiều ngày làm việc với áp lực cao, bệnh viện Phúc Duyên lại có mấy bác sĩ và y tá đến xin việc. Hai người trong số đó là sinh viên có năng lực cao từ nước ngoài trở về. Sở Từ cảm thấy kỳ lạ, khi hỏi mới biết được người này do ông Đường giới thiệu. Sở Từ cũng đã kiểm tra, quả thực có thực lực. Hơn nữa nhìn cũng rất kỷ luật.
Ngoài những người này ra, xung quanh cũng có gia đình tìm đến Sở Từ, ý là muốn giới thiệu con nhỏ của bọn họ đến học nghề, đi theo Sở Từ học tập y học cổ truyền. Y học cổ truyền khác với Tây y, truyền thừa từ thầy rất