- Vâng!
Thuộc hạ nghe lệnh liền quay người đi ra ngoài.
- Hắc Ngư tiên sinh? Chẳng lẽ Đế Dương đấu giá tràng còn có Khu Tu sư cao cấp hơn Khâu Lân?
Nhiếp Vân có chút nghi hoặc.
Bởi vì Khu Tu sư chuyên môn khu trừ Tu La Sát khí, liên lụy thân thể, linh hồn, hơi không cẩn thận liền sẽ khiến người biến thành ngu ngốc hoặc tử vong, cho nên từng Khu Tu sư đều là y sĩ tốt nhất.
Khâu Lân chứng kiến nhi tử như vậy không nghĩ biện pháp cứu chữa, lại tìm một người tên Hắc Ngư, chẳng lẽ hắn là Khu Tu sư càng cường đại hơn?
Nếu là như thế, thì phải cực kỳ cẩn thận.
Khu Tu sư đều có được thiên phú đặc thù, bản lĩnh đặc thù, tuy Nhiếp Vân rất tự tin năng lực bản thân, nhưng dù sao tu vi quá thấp, Tiên Lực cảnh giấu diếm được Chân Tiên cảnh đã cực kỳ không dễ dàng, nếu tại đến thực lực càng mạnh hơn, chỉ sợ thật sự rất khó lừa dối.
Trong nội tâm đang suy nghĩ, chỉ chốc lát hạ nhân vừa rồi đi ra ngoài đã trở về, đi theo phía sau hắn là một Hắc y nhân, toàn thân bao phủ ở dưới áo choàng rộng thùng thình, nhìn không ra dung mạo cùng tuổi tác.
- Ân? Thực lực của người này tự hồ chỉ có Tiên Lực cảnh...
Thiên Nhãn nhìn thanh niên sắc mặt xanh lét kia, thực lực chỉ có Tiên Lực cảnh, kém xa Khâu Lân.
- Tìm ta làm gì?
Thanh niên đi vào phòng, thanh âm khô quắt khó nghe, không có chút ý cung kính nào.
Tiên Lực cảnh đối mặt cường giả Chân Tiên cảnh, lại dám nói như vậy, quái dị nói không nên lời a.
- Con của ta bị ác nhân đả thương, xin giúp ta nhìn xem, nếu như có thể chữa tốt thương thế của hắn, đồ vật ngươi muốn, hiện tại ta có thể cho ngươi!
Khâu Lân nói.
- Tốt!
Thanh âm của thanh niên lạnh như băng, đi tới trước mặt Khâu Trọng, ngón tay phất một cái.
Hắn không sử dụng lực lượng trong cơ thể thì thôi, khẽ động Nhiếp Vân lập tức cảm thấy một cổ âm hàn lạnh như băng truyền tới, đâm thẳng cốt tủy.
- Hàn khí thật cường liệt, chẳng lẽ thằng này không phải Nhân loại?
Tinh thần của Nhiếp Vân tập trung, lòng cảnh giác nổi lên.
Nhân loại bình thường thân thể không có khả năng thừa nhận lực lượng băng hàn như thế, hơn nữa trong cổ băng hàn chi khí này ẩn ẩn mang theo một cổ sát ý đâm vào linh hồn, để cho hắn nhịn không được hoài nghi người thanh niên này đến cùng có địa vị gì.
Xì xì xì xì...
Đang nghi hoặc, ngay sau đó chứng kiến đầu ngón tay của thanh niên có một cổ khí tức đặc thù tiến vào trong cơ thể Khâu Trọng, thời gian nháy con mắt liền biến mất không thấy gì nữa.
- Đây là... Tu La Sát khí? Người thanh niên này vậy mà khống chế Tu La Sát khí?
Trong nội tâm Nhiếp Vân chấn động.
Dùng Tu La Sát khí xem bệnh chữa thương cho người, loại thủ đoạn này, cho dù hắn truyền thừa y bát của Bắc Đẩu Tinh Quân, cũng chưa từng nghe qua.
Hô!
Tu La Sát khí vòng vo một vòng liền trở lại bàn tay của hắn, thanh niên nhìn thoáng qua nói:
- Con của ngươi bị người dùng lực lượng Ma tộc chấn vỡ nát cốt cách nội tạng, còn dùng thiên phú Diễm Hỏa sư thiêu đốt linh hồn, muốn cứu hắn, Thạch đồ, Tỉnh Hồn Chung, cộng thêm Cửu La Đan trong tay ngươi, ba dạng thiếu một thứ cũng không được!
Nói xong thanh niên đứng dậy, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ, tựa hồ căn bản không cho phép cò kè mặc cả.
- Ba loại? Không được! Khâu Trọng chỉ là bị thương nghiêm trọng, thật sự không được ta tìm một vị Trị Liệu sư, nhất định có thể chữa tốt hắn, ngươi mới mở miệng muốn ba kiện bảo bối, sư tử mở rộng miệng a!
Khâu Lân thật muốn nhảy lên.
- Ngươi có thể tìm Trị Liệu sư, bất quá ta có thể cam đoan, trước khi ngươi tìm được Trị Liệu sư, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thanh niên
không nói thêm gì nữa, quay người đi ra ngoài.
- Chờ một chút! Trước khi tìm được Trị Liệu sư hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngươi đây là ý gì? Kính xin nói rõ ràng!
Khâu Lân chặn đường đi của thanh niên hỏi.
- Rất đơn giản, sâu trong linh hồn của con ngươi bị người hạ lạc ấn, cho dù chữa tốt tổn thương, không khu trừ nội thương mà nói, trong vòng ba ngày hẳn phải chết!
Thanh niên khẽ nói.
- Cái gì?
Thanh niên nói Khâu Lân tựa hồ có chút không tin, nhưng Nhiếp Vân giấu ở bên cạnh sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Hắn hạ lạc ấn cực kỳ che giấu, tự tin cho dù cường giả Thiên Tiên tới muốn nhìn ra cũng cực kỳ khó khăn, mà thanh niên này chỉ mò thoáng một phát, nhìn thoáng qua liền đoán được, hơn nữa nói rõ ràng tình huống tai hoạ ngầm như thế, dù tâm trí của hắn kiên định, cũng cảm giác được khó có thể tin.
Chẳng lẽ thanh niên Tiên Thể cảnh kia trên thực tế là Khu Tu sư tứ phẩm, hoặc Khu Tu sư cao cấp hơn?
Không có khả năng a!
Trên người hắn không có khí tức của Khu Tu sư chút nào, ngược lại mang theo khí tức âm lãnh quỷ dị, để cho mình từ sâu trong nội tâm cảm thấy chán ghét, nếu như là Khu Tu sư cao cấp, không phải là loại cảm giác này!
Không phải Khu Tu sư có thể liếc đoán được mình lưu lại lạc ấn, phần nhãn lực này không khỏi quá lợi hại đi!
- Hạ xuống lạc ấn? Đáng giận!
Nghe được phán đoán, Khâu Lân thét dài một tiếng, toàn thân run rẩy, vốn cho rằng đối phương chỉ bóp nát cốt cách của nhi tử coi như xong, không nghĩ tới lại ác như vậy.
- Tốt, đây là ba dạng đồ vật ngươi muốn, xin ngươi nhanh trị liệu cho con của ta!
Sắc mặt âm trầm khẽ đảo bàn tay, ba dạng đồ vật xuất hiện ở trên mặt bàn phòng khách.
Một tấm bia đá không lớn, một cái chuông lớn cao hơn người cùng một bình ngọc tinh sảo.
Ba dạng này hẳn chính là Thạch đồ, Tỉnh Hồn Chung cùng Cửu La Đan mà hắn nói!
Nhiếp Vân lặng lẽ nhìn sang, Thạch đồ là tảng đá bình thường điêu khắc thành, phong cách cổ xưa, vẽ một bức đồ văn không biết tên, xem ra có lịch sử rất lâu rồi.
Tỉnh Hồn Chung vừa xuất hiện liền nhộn nhạo ra khí tức Phật môn, phía trên rậm rạp chằng chịt điêu khắc lấy kinh văn Phật môn, nếu đoán không sai hẳn chính là Phật môn bí bảo mà hắn một lòng muốn lấy được kia.
Về phần dạng thứ ba Cửu La Đan bị bình ngọc phong tỏa, dược lực cùng dược hiệu không để lộ ra, chỉ bằng vào mắt thường là nhìn không ra cấp bậc, bất quá nhìn Khâu Lân đau đớn giống như cắt thịt đến xem, cấp bậc nên không thấp.
- Tốt!
Thanh niên nhìn thoáng qua ba kiện đồ vật trên mặt bàn, cũng không sợ Khâu Lân đổi ý, đi về phía trước hai bước, bàn tay khô gầy đặt lên người Khâu Trọng.
Sưu sưu sưu sưu!
Một cổ khí tức đặc thù quỷ dị, dọc theo kinh mạch toàn thân của Khâu Trọng chui vào.