Không hổ là hạch tâm của ngôi sao, tuy chỉ lớn như nắm tay nhưng sức nặng của nó tuyệt đối có thể nặng như một viên tinh cầu.
Nếu không phải thân thể của hắn vừa đột phá tiến vào Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ bát trọng, chỉ sợ viên tinh hạch này xé rách thân thể và làm hắn trọng thương.
- Thu!
Tinh thần khẽ động thu vào nạp vật đan điền.
- Đến đây đi!
Sau khi thu lấy tinh thần tinh hạch, trên người Nhiếp Vân xuất hiện mấy vạn cánh tay lăng không nắm lấy bảo vật chung quanh.
Rầm rầm!
Âm thanh giòn tay vang lên, toàn bộ đồ vật trân quý chung quanh đều bị hắn thu đi.
Muốn lấy đi toàn bộ sẽ tốn hao thời gian nhất định, nếu lấy đi những thứ trân quý nhất lại không tốn bao nhiêu thời gian.
Về phần những bảo bối trân quý kia với hắn mà nói càng đơn giản, chỉ cần mắt thường nhìn sang, chỉ cần bảo quang tỏa sáng khẳng định alf thứ tốt.
Oanh!
Vừa thu những thứ này đi, chợt nghe cửa đá bên ngoài bị lực lượng to lớn va chạm, nó sinh ra âm thanh ầm ầm và nổ tung.
- Tránh!
Bàn chân hơi động, Nhiếp Vân chui xuống dưới đất.
Vừa mới đi vào, cửa đá mở ra, đám người Độc Cô Tiếu đã xông vào bên trong.
- Ha ha, thiệt nhiều bảo bối, đều là của chúng ta!
Vừa tiến vào nơi đây, đám người Độc Cô Tiếu nhìn rõ tình huống bên trong, hắn cười ha ha sau đó lao thẳng về phía trước.
- Cửa đá là ta liên thủ với Độc Cô Tiếu mở ra, bảo vật nơi này ta và hắn chia tám phần, còn lại các ngươi tự chia, không có ý kiến gì chứ?
Hiên Viên Triêu Tinh thét lớn và nhìn quanh một vòng, gương mặt mang theo sát khí.
Lúc này hắn cũng không che lấp làm gì, trên người bộc phát khí tức chấn động đáng sợ làm cho mọi người bị áp lực to lớn không kém gì đối mặt với Độc Cô Tiếu.
- Không có ý kiến!
Thấy khí thế của hắn và sát cơ trong mắt, dường như chỉ cần không đúng sẽ lập tức động thủ, trong lòng mọi người rùng mình và không dám nói nhiều.
Đối mặt bảo vật, bất cứ giao tình gì cũng là vô nghĩa, huống chi bọn họ tổ đội đi tìm bảo vật, quan hệ cũng không có gì chắc chắn cả.
- Vậy là tốt rồi, Độc Cô huynh, chúng ta bắt đầu đi, bài trừ phong ấn, thu!
Hiên Viên Triêu Tinh cười lạnh, hắn lập tức tiến vào bên trong, Độc Cô Tiếu cũng không ngừng lại theo sát phía sau.
Hai người đều là đệ tử đại gia tộc, có vô số bí pháp, trong nháy mắt mọi người nhìn thấy bảo vật rơi vào trong tay của hắn, giọt nước không thừa.
- Xem ra tiểu Long nói đúng...
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Nhiếp Vân gật gật đầu.
Tiểu Long nói không sai, hợp tác với đám người này căn bản không có thành tín gì đáng nói.
Nếu như không phải vừa rồi lặng lẽ thu hoạch, đừng nói tinh thần tinh hạch, ngay cả bảo bối cũng không chiếm được.
Nếu bọn chúng như vậy, hắn sớm trộm đồ vật cũng không có gánh nặng tâm lý gì.
- Tiểu Long, ngươi ở nơi này tiếp tục ngụy trang thành ta, ta đi về phía trước nhìn xem có bảo bối gì hay không, từ đó sớm lấy đi.
Tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân truyền âm vào trong tai tiểu Long, hắn dọc theo mặt đất tiến nhanh về phía trước.
Dưới đất an toàn hơn thông đạo không ít, hơn nữa Nhiếp Vân vận chuyển thiên phú ẩn nấp cho nên một đường không có nguy hiểm gì cả.
Rầm rầm!
Trong thông đạo không ngừng có chiến đấu, từng âm thanh nổ tung vang vọng không gian, khắp nơi đều là sát ý đậm đặc.
Không ít cường giả xông tới tìm được bảo bối, có bảo vật kích thích, mọi người cũng không lưu tình chút nào, rất nhiều thế lực tàn sát lẫn nhau, ở chỗ này nhân mạng chỉ là con số, cũng không đắt hơn cọng rơm là bao nhiêu.
Trong thông đạo không chỉ có nhân loại tàn sát lẫn nhau, còn có Tu La chiến đấu với nhân loại, không có thực lực tới nơi này chỉ là pháo hôi mà thôi.
Thường thường vừa mới cầm được bảo
bối, còn chưa kịp cao hứng đã bị một kiếm của người ta đâm thủng đầu, chết không thể chết lại.
Đối mặt với tình huống này, Nhiếp Vân biết rõ, không tới thời khắc cuối cùng, cho dù ngươi cầm được bảo vật tốt nhất cũng không chắc đó là của ngươi.
- Đây là bảo vật của Triêu Dương Môn chúng ta, các ngươi ai dám cướp đoạt chính là muốn chết, ah...
- Lưu râu dài ta vừa ý bảo vật này, ai dám động vào ta sẽ giết kẻ đó.
- Dám đoạt với ta, các ngươi đi chết cả đi...
Từng tiếng gào thét vang lên liên tục, thường thường người hung ác rất nổi danh trong Linh giới, những kẻ như vậy vừa mới cầm được bảo bối trong nháy mắt đã bị người ta dùng loạn đao chém giết.
Đối với những người lao tới mà nói, mặc kệ danh khí của ngươi lớn bao nhiêu, dám cướp đoạt bảo bối cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
Đơn đả độc đấu rất nhiều người đều rất mạnh, thậm chí có thể giống như đám người Tống Ngọc, nếu bị một đám Kim Tiên vây công, Thánh Tiên cũng không trốn thoát chứ đừng nói bọn chúng, chỉ có thể vẫn lạc, thân tử đạo tiêu.
- Bảo vật là của ta, không nghĩ tới ta lại có thể có được thứ này...
Tiếng gầm gừ vang lên, còn chưa kịp nói xong đã có tiếng kêu thảm thiết vang vọng thông đạo.
Nhìn tất cả vào trong mắt, Nhiếp Vân cũng không có sốt ruột ra tay.
Bảo vật trong mắt kẻ khác nhưng có rất nhiều vô dụng với hắn.
Những vật này tác dụng không lớn, một khi động thủ sẽ bạo lộ, nếu đã như vậy chi bằng không động, đợi đến lúc nào có bảo bối lại ra tay.
- Ân? Đó là cái gì?
Vận chuyển thiên phú thiên nhãn, thiên phú thần thâu không ngừng tìm kiếm, hắn không ngừng tiến lên phía trước, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, Nhiếp Vân thấy cái gì đó.
- Đây là... Lại có khoáng thạch làm pháp quyết vô danh vận chuyển... Quá tốt!
Trong cơ thể rung động lắc lư một hồi, cảm ứng được cái gì đó, nội tâm Nhiếp Vân hưng phấn không nói thành lời.
Trước mặt là đại sảnh rộng lớn, ở đó có một khối khoáng thạch thật lớn làm pháp quyết vô danh vận chuyển!
Đối với Nhiếp Vân mà nói, pháp quyết vô danh là chỗ dựa lớn nhất của hắn, cũng như hắn tin tưởng vững chắc vào Đạm Đài Lăng Nguyệt, hiện tại đột nhiên nhìn thấy khoáng thạch làm pháp quyết vô danh vận chuyển cho nên nội tâm hắn hưng phấn có thể nghĩ.
Nếu như có thể tiến thêm một bước phát triển đan điền mới, khẳng định thực lực sẽ có tăng vọt về chất, hắn sẽ có thể sáng chế ra một phiến thiên địa trong Linh giới.
- Ân? Tu La thật mạnh...
Nhìn thấy khoáng thạch, Nhiếp Vân cũng không có hưng phấn tiến lên, hắn lợi dụng thiên phú thiên nhãn quan sát cẩn thận chung quanh một vòng, sau khi nhìn rõ thì hắn cau mày suy nghĩ.
Phía sau khoáng thạch là một đầu Tu La Kim Tiên cảnh!