Vô Tận Đan Điền

Đánh chết Tu La Kim Tiên cảnh (Thượng) (1)


trước sau

Đầu Tu La Kim Tiên cảnh này so ra không mạnh hơn Dã Vô Tu La, từ khí tức nó phát ra thực lực khẳng định không kém, hơn nữa nó còn mạnh hơn cả đám người Tiếu Đằng, Chí Liễu.

- Dường như khoáng thạch này bị tinh thần lực của Tu La tập trung vào giống như gia trì phong ấn, muốn lấy đi phải chiến đấu với nó.

Vốn còn muốn từ dưới đất lẻn qua đi vụng trộm lấy khoáng thạch đi, hắn nhìn một hồi mới phát hiện chuyện này căn bản không giống như hắn tưởng tượng.

Dường như đối phương sợ có người dùng chiêu này nên sớm dùng tinh thần lực kết nối với khoáng thạch, lại bố trí hơn mười đạo phong ấn, đừng nói trộm đi, chỉ cần có người tới gần sẽ bị nó phát hiện ngay lập tức.

- Xem ra chỉ có biện pháp đánh chết nó mới có thể cướp lấy khoáng thạch này đi.

Trong mắt Nhiếp Vân mang theo lãnh ý.

Có thể không chiến đấu thì tốt nhất không chiến đấu, nhưng nhất định phải chiến đấu thì hắn cũng không sợ ai cả.

Tuy hiện tại tu vi tiên lực chỉ là La Tiên Cảnh đỉnh phong, khoảng cách Kim Tiên còn một đoạn thật lớn nhưng hắn có được thiên phú võ đạo sư, là chiến thần trời sinh, căn bản không úy kỵ bất cứ chiến đấu gì.

Hắn nhìn sang phía sau, chỉ thấy vô số cao thủ giống như châu chấu lao tới nơi này, không nhanh thì đám người này sẽ chạy tới, cho dù đánh chết Tu La, khoáng thạch cũng chưa chắc tới phiên mình.

Hắn không cho phép xảy ra loại chuyện này.

Hắn nhep mắt lại, thân thể hành động lặng lẽ chậm rãi tiến tới gần gian phòng, tiến vào trong đó.

Hắn áp chế khí tức toàn thân xuất hiện trước mặt con Tu La Kim Tiên cảnh, cơ bắp toàn thân Nhiếp Vân ngưng tụ, hắn thở ra một hơi và đánh lén.

Lần đánh lén này hắn sử dụng toàn bộ thực lực Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ bát trọng, mặt đất bị lực lượng cuồng bạo áp thành mảnh vỡ, nắm đấm không hề giữ lại trùng kích Tu La.

- Ân!

Nhiếp Vân động thủ tốc độ cực nhanh, trước khi động thủ cũng không có chút dấu hiệu báo trước nào, dường như Tu La thật sự quá mạnh cho nên nó có được báo trước, nắm đấm còn chưa tới trước mặt, đột nhiên nó nhảy lui về phía sau, hơn nữa còn có một tấm chắn ngăn cản trước mặt.

Ầm!

Nắm đấm va chạm với tấm chắn, tấm chắn tiên khí thượng phẩm đỉnh phong bị hắn đánh thành thủy tinh.

- Đáng tiếc!

Không nghĩ tới đánh lén che giấu tốt như vậy lại bị đối phương hóa giải, Nhiếp Vân lúc này phải lắc đầu.

Xem ra Tu La Kim Tiên cảnh còn khó chơi hơn tưởng tượng của mình nhiều lắm.

Đánh lén không thành, đã lộ thân hình, Nhiếp Vân cũng không che dấu, từ từ dưới đất bay lên, hai mắt như đuốc, cũng không có vì đánh lén không thành mà nhụt chí, ngược lại chiến ý càng ngày càng đậm, khí tức nóng rực nhanh chóng bao phủ gian phòng.

- Dám đánh lén Đôn Nham Tu La ta, ngươi chết chắc!

Tuy Tu La Kim Tiên cảnh trước mắt tránh được một kiếp nhưng ngực của hắn vẫn bị quyền phong tập trung, hắn cảm thấy nóng rát đau đớn, lúc này nhìn thấy Nhiếp Vân không trốn đi mà còn xuất hiện, tức giận và thét dài, sát cơ bộc phát khủng bố.

Năm ngón tay khô gầy của Đôn Nham Tu La xiết chặc.

Sau lưng hắn hình thành vòng xoáy khí lưu thật lớn giống như tinh cầu đang xoay quanh, hơn nữa còn sinh ra lực lượng không thể kháng cự.

Đây là lần đầu tiên Nhiếp Vân chiến âấu với cường giả Kim Tiên trên ý nghĩa.

- Đây là thực lực của cường giả Kim Tiên hay sao? Quá cường đại...

Đối mặt với Đôn Nham Tu La trước mặt, Nhiếp Vân có cảm giác mình là kiến càng, mà đối phương là đại thụ, trên người đối phương mang theo uy áp và lực lượng không cách nào kháng cự, dường như hai người là người của hai thế giới khác nhau.

Khó trách cường giả Kim Tiên không phải Huyền Tiên có thể so sánh, cấp độ tính mạng của cả hai hoàn toàn khác nhau, hoàn toàn là hai khái niệm khác biệt.

- Chết đi!

Khí thế đạt tới
điểm cao nhất, Đôn Nham Tu La vung tay đánh xuống.

Còn chưa tới trước mặt đã làm Nhiếp Vân cảm thấy không gian chung quanh đã bị phong tỏa, trừ nghênh chiến ra hắn không thể tránh thoát.

- Ta muốn xem xem Tu La Kim Tiên cảnh có bao nhiêu lợi hại.

- Phá!

Đổi lại người khác khẳng định sớm bị khí thế của đối phương đè sập nhưng Nhiếp Vân lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, sau khi thét dài và thân thể căng cứng, hắn lập tức xuất quyền đánh thẳng về phía trước.

Chiến đấu với đối phương, tu vi tiên lực căn bản không dùng được, chỉ có thể dựa vào thân thể đấu với cường giả Kim Tiên mà thôi.

Toàn bộ lực lượng giao thoa với nhau làm cho kình lực của hắn càng lúc càng mạnh, lúc này hắn đối kích với một trảo của Tu La Kim Tiên cảnh.

Đăng đăng đăng đăng!

Toàn thân Nhiếp Vân chấn động giống như mệt mỏi rã rời.

Đối phương công kích quá mạnh mẽ, mặc dù thực lực thân thể của hắn vô địch cũng có chút không thể ngăn cản được.

- Bất tử chi thân!

Bất tử chi thân chấn động nhẹ nhàng, Nhiếp Vân khôi phục lại, lúc này long tinh hổ mãnh, bàn chân đạp mạnh lên mặt đất, nham thạch bắn tung tóe và xông thẳng về phía trước.

- Đáng giận!

Đôn Nham Tu La không nghĩ tới người trước mặt có thế tới hung hãn như vậy, không ngờ có thể ngạnh kháng một chưởng của nó, chẳng những không có việc gì hơn nữa còn xông tới cho nên cảm thấy ngoài ý định, sắc mặt ngăm đen vặn vẹo vì tức giận, nó vung tay đánh ra một trảo.

Ầm ầm!

Tu La sát khí đầy trời không ngừng giao hội với nhau hình thành một đạo ảo ảnh trường mâu, từ đó mang theo sát cơ đầy trời đâm thẳng vào Nhiếp Vân.

- Phá vỡ!

Hai mắt của hắn mở to như đèn lồng, tinh thần Nhiếp Vân tập trung cao độ, hắn cũng không chút phật lòng, hắn vận chuyển thiên thủ sư, bàn tay màu xích kim xuất hiện và đánh tới một quyền.

Nắm đấm và trường mâu va chạm, từng khối không khí chấn động sau đó vỡ vụn.

Bành!

Nhiếp Vân bay ra ngoài lần nữa, hắn nện mạnh vào vách tường.

Cánh tay vỡ vụn bị bất tử chi vờn quanh cho nên khôi phục lại trong nháy mắt giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

- Ân? Tại sao ngươi có được Tu La Bất Tử chi thân?

Lúc này Đôn Nham Tu La cũng phát hiện chuyện khác thường nên nó lên tiếng.

- Ha ha, ta chẳng những có Bất Tử chi thân, hôm nay ta còn giết ngươi tại đây.

Không nói nhảm với hắn làm gì, Nhiếp Vân biết rõ một đám người phía sau xông tới, khoáng thạch sẽ không tới phiên chính mình, hắn không dám do dự sau đó xông thẳng về phía trươc.

Lần này tốc độ nhanh hơn, dường như hắn biến thành thanh lợi kiếm đâm rách không gian, thế tiến không thể đỡ.

- Ta không cho rằng như vậy, muốn giết ta, thực lực ngươi còn chưa đủ.

Đôn Nham Tu La bị hành động của Nhiếp Vân chọc giận không nhỏ, hắn rống to một tiếng sau đó lại gào thét thật lớn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện