Vô Tận Đan Điền

Dã Vô Tu La xuất hiện


trước sau

Tuy Độc Cô Tiếu muốn giết hắn nhưng trên đường đi cũng thiệt thòi kẻ này nhiều, hơn nữa có thể ở thời khắc mấu chốt đột phá, thực lực mạnh như vậy, nhân tài như thế hắn không muốn đánh chết.

- Tu luyện lạc lối? Thánh vương thua làm giặc, Độc Cô gia tộc chúng ta chỉ có tử vong làm anh hùng, không có thua làm giặc!

- Ngươi cho rằng đánh bại ta là chiến thắng sao? Tâm ta vẫn thắng lợi.

Đột nhiên Độc Cô Tiếu cười si ngốc, trong mắt hắn mang theo hào quang kiên định.

- Không...

Nghe nói như thế, nội tâm Nhiếp Vân xiết chặt, hắn muốn ra tay ngăn cản thì thân thể Độc Cô Tiếu bành trướng sau đó nổ tung như pháo hoa.

Thần hồn câu diệt, trọn đời không được siêu sinh!

Hắn trực tiếp tự bạo, tình nguyện tử vong cũng không muốn thừa nhận thất bại.

- Chẳng lẽ đây là tín niệm của gia tộc vô địch sao?

Nhìn thấy mảnh vỡ đầy đất, Nhiếp Vân cũng không có vui sướng chiến thắng, ngược lại còn mang theo một tia nặng nề.

Vì tâm niệm cứ chết dứt khoát, gia tộc vô địch quả nhiên đáng sợ.

Khó trách có thể trở thành tồn tại thứ hai trong thập đại gia tộc, chỉ riêng tín niệm bất bại này đủ làm người ta bôi phục.

Hô!

Nhiếp Vân ngẩng đầu lên.

- Ba ba, Hắc Long nhất tộc có Hắc Long Lệnh, chỉ cần luyện hóa là có thể khống chế Hắc Long nhất tộc, trở thành vương giả của chúng.

Tiểu Long bay tới, hắn nhìn về phía trước và nói ra.

- Ngươi là Long Hoàng, lệnh bài kia sẽ do giúp ngươi chấp chưởng Ma giới!

Nhiếp Vân cau mày, hắn dùng sức chiến đấu gấp một trăm lần nện vào phòng ấn Hắc Long Lệnh.

Phong ấn với người khác là không thể phá hủy, với thực lực của hắn hiện tại vô cùng đơn giản.

Tê tê!

Phong ấn bị xé nứt ra, Hắc Long Lệnh bay lên.

- Một lần nữa chấp chưởng Ma giới? Khặc khặc, chỉ sợ không xong, bởi vì Hắc Long Lệnh này là thứ vương của ta muốn, hôm nay các ngươi đều phải chết.

Đột nhiên Hắc Long Lệnh đang chấn động trên không trung, lúc này có tiếng quát chói tai vang lên, một bóng người xuất hiện cực nhanh.

Hắc Long Lệnh rơi vào trong tay bóng người này, bị hắn vuốt ve trong tay.

- Dã Vô Tu La?

Nhìn rõ bóng người vừa xuất hiện, không riêng Nhiếp Vân nhân loại đi ra, Chí Liễu và Tiếu Đằng cũng giật mình.

Xuất hiện trước mặt hai người không phải người khácchính là Dã Vô Tu La bị vây trong Khu Tu Tháp thành Quỷ Hải.

Lúc này toàn thân Dã Vô Tu La bạo phát lực lượng như thủy triều, hắn vô cùng cường đại, khí tức thánh linh không ngừng rót vào trong thiên linh, hiển lộ rõ tu vi chân thật của hắn.

Thánh Tiên!

Lại là Tu La Thánh Tiên!

Bởi vì huyết thống Tu La cao cấp cho nên bản thân có năng lực chiến đấu vượt cấp, cho dù là Tu La Thánh Tiên sơ kỳ nhưng sức chiến đấu chân chính chỉ sợ đã có thể so sánh với cường giả Thánh Tiên đỉnh phong!

- Ngươi trốn ra khỏi thành Quỷ Hải?

Sắc mặt Chí Liễu biến thành khó coi, vội vàng hỏi.

Hắn là khu tu sư phân bộ Khu Tu Tháp thành Quỷ Hải, gia hỏa này đạt tới cấp âậc Thánh Tiên và tới nơi này, há không phải nói rõ đám ngươif Điêu Tuyền gặp phải nguy hiểm?

- Trốn? Phân bộ Khu Tu Tháp thành Quỷ Hải Khu không còn tồn tại.

Dã Vô Tu La xùy cười một tiếng.

- Cái gì...

Chí Liễu lui về phía sau vài bước, xiết chặc nắm đấm.

Nhìn thấy Dã Vô Tu La thì hắn đã đoán được, chính thức nghe xong vẫn khó mà tin nổi.

Đám người Điêu Tuyền là hảo hữu của hắn, nằm mơ cũng không nghĩ tới chỉ rời đi một thời gian ngắn cũng đã tử vong toàn bộ.

- Được rồi, Hắc Long Lệnh đến tay, mấy con sâu cái kiến các ngươi cũng nên chết, ngươi có thể đánh chết đám người Độc Cô Tiếu thật sự vượt qua dự kiến của ta.

Đôi mắt Dã Vô Tu La nhìn lên người Nhiếp Vân, đột nhiên hít sâu một hơi giống như ngửi thấy mùi hương thức ăn ngon nhất, ánh mắt tỏa sáng.

- Lần trước gặp ngươi, trên người của ngươi có khí tức làm ta ghen ghen ghét, hiện tại xem ra khí tức này càng đậm, yên tâm đi, ta
sẽ hảo hảo ăn tươi ngươi, sẽ không bỏ qua đại bổ như thế.

Dã Vô Tu La cười hắc hắc, bàn tay khô gầy đánh một trảo về phía trước.

Ầm ầm!

Bầu trời sụp đổ, cả di tích Hắc Long giống như gặp phải tận thế, vách đá bị hắn đánh sụp đổ, không gian thác loạn, các cao thủ đang tranh đoạt bảo tàng ở bên ngoài bị sát khí cuồng bạo xâm nhập biến đổi thành Tu La, bắt đầu giết chóc bốn phía.

Tu La Thánh Tiên cảnh có thực lực vượt xa Độc Cô Tiếu, sức chiến đấu chân chính không phải người bình thường có thể chống lại.

- Gấp một trăm lần chiến lực!

Nhiếp Vân lập tức vươn tay thu đám người tiểu Long, Tiếu Đằng, Chí Liễu vào trong tinh cung, lăng không bay lên, tóc hắn tung bay.

Tu La khác với nhân loại, không chú ý lễ nghi đạo đức, chuyện gì cũng dám làm, cho nên thu bọn họ vào tinh cung tiện bề chiến đấu và đào thoát.

Nếu đánh không lại cũng phải nghĩ biện pháp bỏ chạy.

Hắn đánh ra một quyền đỉnh phong đánh thẳng về phía trước, lúc này đối kháng với bàn tay của Dã Vô Tu La đánh tới, lực lượng chân chính quấy loạn phong vân, lực tích thiên cổ, trong nháy mắt quét sạch trận pháp chung quanh không còn.

- Ân?

Bị chiến lực gấp một trăm lần của Nhiếp Vân ngăn cản, Dã Vô Tu La cũng không chiếm được tiện nghi, thân thể của hắn cứng đờ.

- Không nghĩ tới lúc này mới không gặp qua một thời gian ngắn mà ngươi đã trở nên lợi hại như thế, xem ra vẫn xem thường ngươi, yên tâm đi, từ giờ trở đi ta sẽ không xem thường ngươi, ta sẽ dùng toàn lực giết ngươi.

Sắc mặt Dã Vô Tu La âm trầm như nước.

Sức chiến đấu gấp trăm lần không thể làm đối thủ bị thương, cũng không thể đánh giết...

- Hỏng bét...

Thấy một quyền vừa rồi chỉ làm đối phương cứng đờ sau đó khôi phục trở lại, nội tâm Nhiếp Vân mát lạnh một nửa.

Tu La khác với nhân loại, chúng là bất tử bất diệt, nếu như không có lực lượng nghiền áp vượt qua chúng, chỉ bằng vào chiến đấu như vậy thì hắn phải chết.

Sức chiến đấu gấp trăm lần cũng chỉ có thể làm đối phương bị thương nhẹ, nói rõ muốn nghiền áp giết chết đối phương là chuyện nằm mơ.

- Đi

Quyết định thật nhanh, Nhiếp Vân quay người bỏ chạy.

Hắn cũng không muốn giống như Độc Cô Tiếu, rõ ràng không thể chiến thắng mà còn ngu ngốc lưu lại, với hắn mà nói lưu lại núi xanh sợ gì không có củi đốt.

Hiện tại hắn khẳng định không phải đối thủ của Tu LA Thánh Tiên cảnh, chỉ cần hắn niết bàn thành công, lại đánh chết đối phương đơn giản hơn nhiều.

- Muốn đi? Đi được sao?

Dã Vô Tu La sớm nhìn ra động tác của Nhiếp Vân, hắn cười lạnh sau đó mở bàn tay đánh một trảo, nghìn vạn đạo Tu La sát khí từ trên trời giáng xuống, dường như muốn ngăn cách và luyện hóa không gian chung quanh, không khí sền sệt căn bản không thể hành động.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện