Vô Tận Đan Điền

Long phượng trình tường (1)


trước sau

Trong khoảng thời gian ngắn, Nhiếp Vân nhìn thấy ánh mắt như vậy quá nhiều, đều là biểu lộ hùng hôn đi chịu chết, tiểu Long thượng cổ từng chết trận với Tu La Vương một lần, chẳng lẽ lần này bọn họ lại làm như thế?

Trước kia không cách nào tha thứ U Minh Hoàng Vương, trong nội tâm mang theo áy náy hùng hồn chịu chết, hiện tại hai người đã tốt với nhau, vì sao lại làm như thế?

- Nhiếp Vân, cám ơn ngươi giúp Long Hoàng tha thứ cho ta, có thể cùng chết với hắn là tâm nguyện của ta, cầu ngươi thành toàn.

U Minh Hoàng Vương cười nhạt một tiếng.

Gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết giống như Vân Huyên, lại mang theo chân tình khác.

- Qua một lúc ta và U Minh Hoàng Vương đồng thời thi triển huyết mạch cộng minh bí thuật, ngươi có Tiên Thiên Long Thân, cũng có Phượng Hoàng chi dực, hoàn toàn có thể thừa nhận loại lực lượng này!

Tiểu Long không quản Nhiếp Vân nghĩ cái gì, phối hợp truyền âm:

- Ta sẽ cùng Hoàng Vương dung nhập vào trong tay trái và tay phải của ngươi, giúp ngươi tăng thực lực lên, nghĩ biện pháp chiến thắng Tu La Vương!

- Các ngươi đã có quyết định, ta biết rõ không cách nào tránh khỏi, hiện tại ta chỉ có thể làm chính là chém giết Tu La Vương, hoàn thành tâm nguyện của tất cả mọi người.

Nhìn thấy ánh mắt kiên định của hai người, Nhiếp Vân biết rõ khuyên can cũng vô dụng, hai người làm như vậy trong nội tâm sớm đã có ý định, hắn xoắn xuýt còn không bằng tiếp nhận.

Đánh chết Tu La Vương là mộng tưởng của nhân loại qua vô số thời đại, vì mộng tưởng này cho nên bọn họ hùng hồn đi chịu chết, có thể phấn đấu quên mình, có thể bỏ qua tất cả, người người sẵn sàng chấp hành mộng tưởng như vậy, chuyện cần làm của hắn không phải thống khổ hay không đành lòng, mà là hảo hảo lợi dụng lực lượng của bọn họ và phát huy một cách hoàn mỹ nhất, hoàn thành tâm nguyện của bọn họ.

- Tu Du Tẩu, Khâu Thánh Tôn Giả, Thích Già Phật tổ, Tuyết Tĩnh Nhi, tiểu Long, U Minh Hoàng Vương!

- Ta nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của các ngươi, yên tâm đi.

Xiết chặc nắm đấm, nội tâm Nhiếp Vân âm thầm hạ quyết tâm.

- Cám ơn!

Thấy biểu lộ của hắn, hai người biết rõ hắn đã vượt qua cửa ải khó trong nội tâm, đồng thời cảm kích nói một tiếng, một rồng một hoàng biến thành bản thể, long phượng trình tường.

Kỳ thật trong loại tình huống này, người chết đã vậy, người sống như Nhiếp Vân mang theo trọng trách mới là thống khổ nhất.

Hắn chẳng những phải thừa nhận thống khổ khi thân nhân rời xa, còn phải đối chiến với Tu La Vương, gánh vác sứ mạng đánh chết Tu La Vương, đây mới là khó chịu nhất.

Tiểu Long, U Minh Hoàng Vương biết rõ bọn họ chết đi tuy thống khổ nhưng sẽ lưu lại trọng trách cho lão đại.

Chính vì hiểu chuyện như thế nên hùng hồn hy sinh, cũng không cảm thấy khổ sở, ngược lại tràn ngập áy náy với Nhiếp Vân.

Thống khổ không ai chia sẻ, còn phải thừa nhận đau đớn cả đời, bọn họ có thể làm cũng chỉ như thế mà thôi.

Ầm ầm!

Tiểu Long và U Minh Hoàng Vương biến hóa thành bản thể, bọn họ không ngừng phát ra tiếng rống to trên hư không, sóng âm cường đại hóa thành trùng kích, long thân và hoàng thân trong nháy mắt xông thẳng vào trong người Nhiếp Vân, hơi vận chuyển một chút đã hoàn toàn dung hợp.

Nhiếp Vân cảm thấy lực lượng bành trướng, cơ bắp toàn thân kêu vang răng rắc, trên người sinh ra từng tấm lân phiến màu vàng óng ánh.

Cánh tay Long Hoàng như nước sữa hòa vào nhau.

- ah...

Nương theo lực lượng hai đại cao thủ dung hợp vào trong người hình thành huyết mạch cộng minh, trong đan điền Nhiếp Vân phát sinh biến hóa, cũng không còn đan điền trống.

Răng rắc!

Âm thanh này là thiên phú bất tử bất diệt bài danh thứ năm lột xác!

Xem ra tiểu Long và U Minh Hoàng Vương đã tản đi thực lực của mình, vì thành toàn Nhiếp Vân mà buông tha tính mạng của mình.

Cô cô cô xì xào!

Lại diễn sinh thêm đan điền mới, lực lượng trong cơ thể
không ngừng sôi trào thiêu đốt, hắn thét dài một tiếng, trong mắt Nhiếp Vân bắn ra hai đạo kim quang như tia chớp.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt thực lực Nhiếp Vân bạo tăng lần nữa, hắn tùy thời có thể đột phá.

May mắn bị hắn ngăn chặn, bằng không thì một khi đột phá nhất định phải niết bàn, như vậy sẽ phiền toái.

- Xem ra kẻ một lòng muốn chết vì ngươi cũng không ít, như vậy ngược lại bớt cho ta động thủ.

Động tác của Tiểu Long và U Minh Hoàng Vương rất nhanh, chờ Tu La Vương phát hiện cũng đã dung hợp vào người Nhiếp Vân, hắn cười lạnh sau đó lao thẳng về phía trước.

Chỉ cần Nhiếp Vân không đột phá, hắn không sợ hãi, thực lực nửa bước Tru Thiên Cảnh cũng không phải dung hợp thêm vài người là có thể chống lại.

- Tâm nguyện của bọn họ là giết ngươi, hiện tại ta sẽ hoàn thành giúp bọn họ.

Nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Tu La Vương, Nhiếp Vân hít sâu một hơi, hắn hét lớn một tiếng sau đó xông thẳng về phía trước.

Lực lượng bạo tăng lần nữa, tay trái Nhiếp Vân hóa thành cự long, tay phải hóa thành Phượng Hoàng, một con rồng một con phượng phối hợp với lực lượng Xích Thiên Cảnh trong người của hắn là bá đạo và uy thế cỡ nào, vừa xuất hiện đã gào rú khắp thiên địa, không gian thế giới thứ ba cường đại cũng chấn động và phát ra âm thanh như lôi đình.

- Hừ!

Tu La Vương không nghĩ tới Nhiếp Vân dung hợp lực lượng của tiểu Long và U Minh Hoàng Vương lại mạnh hơn nhiều như thế, sắc mặt ngưng trọng, hắn đấm ra một quyền.

Ông ông ông ông!

Quyền kình tung hoành cửu thiên thập địa, xé rách thương khung, bốc hơi hải dương, đốt cháy đại địa, khí kình cường đại quán thông quá khứ hiện tại và tương lai, lực lượng còn chưa tới trước mặt đã va chạm với Long Phượng trên không trung, xé rách khí lưu hỗn độn sinh ra, lực lượng quanh quẩn thế giới thứ ba, đừng nói Tiên Quân bình thường, cho dù là Tiên Quân đỉnh phong bị khí lưu ảnh hưởng đánh trúng cũng hóa thành hư vô giống như bốc hơi.

Chỉ dư âm ảnh hưởng còn sót lại cũng đủ tru diệt Tiên Quân đỉnh phong, đây là uy lực cỡ nào?

Nhiếp Vân cũng không lui về phía sau, hắn tiến tới phía trước một bước.

Hai tay long phượng trình tường sinh ra phù văn vờn quanh, lân phiến màu vàng tỏa ra hào quang chói mắt, dư âm chấn động biến Nhiếp Vân thành cuồng thần trong hư không, hắn dũng cảm tiến tới không sợ hãi chút nào.

- Đến đây đi!

- Tu La Vương, chẳng lẽ ngươi chỉ có chút bổn sự này sao? Nếu như chỉ có chút bổn sự này thì ta sẽ xem thường ngươi.

Cất tiếng cười ha ha, trong mắt Nhiếp Vân mang theo hào quang nóng rực.

Hai tay dung hợp toàn bộ lực lượng của tiểu Long và U Minh Hoàng Vương, mặc dù đối mặt Tu la Vương nửa bước Tru Thiên Cảnh cũng không có chút nào sợ hãi nào.

- Ngươi...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện