Khánh Dương tông tọa lạc ở trên ngọn núi này.
Ngọn núi này gọi Đại Mạc Sơn, nguyên nhân chính để Đại Mạc thành có cái tên này, ngọn núi cực cao, ẩn chứa tài nguyên khoáng sản phong phú, nghe nói năm đó nhiều tông môn muốn tranh đoạt tư cách ở chỗ này kiến tông, cuối cùng để cho Khánh Dương tông đoạt được thứ nhất.
Dừng bước, Nhiếp Vân nhìn kỹ bố cục của Đại Mạc Sơn cùng Khánh Dương tông.
Ngọn núi này hoàn toàn chính xác gặp may mắn, tự thành cổ trận, hội tụ linh khí ở chung quanh tới, người ở bên trong tu luyện, sẽ càng dễ cảm ngộ tự nhiên, tăng thực lực lên.
- Chủ nhân, thật muốn hiện tại tiêu diệt Khánh Dương tông?
Thấy hắn dừng lại, Tiểu Linh từ phía sau đi qua.
Thân là khí linh của Thiên Huyền điện, Tiểu Linh thi triển ra thực lực chân chính, so với Nhiếp Vân hiện tại càng cường đại hơn, chỉ là một khi thi triển, rất dễ bị cường giả của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực phát hiện, thực lực chưa tới, thân mang trọng bảo, tuyệt đối là tối kỵ!
Cho nên cho tới nay, hắn đều ẩn nấp lực lượng, không dám đơn giản bạo lộ.
- Ân!
Nhiếp Vân gật đầu.
- Tà Nguyệt Các đã ban bố nhiệm vụ, chúng ta hoàn toàn có thể đợi bọn hắn tới, cần gì gấp gáp như vậy...
Tiểu Linh mê hoặc.
Chẳng phải một tháng sao, đối với tu luyện giả mà nói, một tháng cái gì cũng không tính, tùy tiện bế quan đã trôi qua rồi, gấp gáp như vậy, đến cùng là vì cái gì.
- Xem ra ngươi vẫn không biết ca ca, Khánh Dương tông thân là tông môn lợi hại nhất Đại Mạc thành, lại đứng sừng sững không biết bao nhiêu năm. Trong đó bảo vật khẳng định rất nhiều, chúng ta mới vừa vào Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, trên người không có tiền, cũng không thể cả ngày đi trộm a! Có dê béo ở trước mặt như vậy, không ăn, chẳng phải lãng phí sao?
Nhiếp Đồng cười đã đi tới.
- Đúng vậy, vẫn là ngươi hiểu ta!
Nhiếp Vân gật đầu.
Hắn nghĩ đúng là điểm ấy.
Chờ mọi người Tà Nguyệt Các thí luyện đến, mọi người cùng nhau tiêu diệt Khánh Dương tông, thứ tốt làm sao chia? Cho dù có thể phân cũng phân không được bao nhiêu, chờ lãng phí nhiều thời gian như vậy, còn không chiếm được thứ tốt, không bằng hiện tại liền động thủ!
Dù sao có nhiệm vụ Tà Nguyệt Các, tiêu diệt Khánh Dương tông danh chính ngôn thuận, cái gì cũng không cần kiêng kị.
- Là có thứ tốt... Nhưng cũng phải có thực lực nuốt vào mới được a!
Sắc mặt Tiểu Linh tối sầm.
Hắn còn tưởng rằng chủ nhân sẽ có lý do quang minh chính đại gì, tỷ như sợ đối phương sớm chạy trốn, trảm thảo trừ căn... Nằm mơ cũng không nghĩ tới là vì tiền!
Ngươi là truyền nhân duy nhất của cường giả Chúa Tể cấp Thiên Huyền Lão Nhân... Sao có thể tham tài như vậy?
Vì ít tiền, liền lâm vào trong nguy hiểm...
Diệt một tông môn cũng không phải đơn giản đánh chết một cường giả. Cho dù ngươi có thực lực đánh chết cường giả 1000 Đại Đạo, cũng không thể tiêu diệt một tông môn a!
Một tông môn thành lập không biết bao nhiêu năm, trong đó trận pháp vô số, cao thủ nhiều như mây, những người này đều xông lại, chỉ tiêu hao, cũng có thể hao tổn chết người.
- Được rồi, bất kể nói thế nào, chủ nhân muốn làm, ta phải giúp hắn. Nếu quả thật xuất hiện nguy hiểm, cho dù mạo hiểm bị người khác phát hiện, ta cũng sẽ ra tay!
Thấy bộ dạng của Nhiếp Vân không cách nào khuyên can, Tiểu Linh do dự một chút, ánh mắt kiên định.
Chủ nhân đã muốn làm, thân là khí linh, chỉ có thể ủng hộ.
- Đi thôi!
Không biết ý nghĩ trong lòng Tiểu Linh đã cải biến, Nhiếp Vân nói một tiếng, mang theo Nhiếp Đồng thẳng tắp bay vút lên núi.
- Người nào? Khánh Dương tông trọng địa, cấm tự tiện xông vào... A!
Mấy đệ tử hộ sơn vừa xuất hiện, còn không có nói hết lời, trên người giống như bị đĩa sắt đánh trúng, bay rớt ra ngoài, hô hấp đoạn tuyệt.
Tới diệt môn, không có biện pháp dự phòng, gặp một cái giết một cái!
Từ Điêu Hùng, Chử Bưu
có thể nhìn ra, có thể ở Khánh Dương tông, khẳng định cũng không phải người tốt lành gì.
Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng dọc theo đường núi bay vút lên, trong Khánh Dương tông, lúc này sớm đã tạc mở nồi.
Trong nghị sự điện nguy nga cao lớn của Khánh Dương tông.
Lão tổ Tạ Chân ngồi ở trên vương tọa, tông chủ, trưởng lão đều tại hạ phương đứng đấy, đại khí cũng không dám ra ngoài.
- Ta muốn biết Tà Nguyệt Các vì sao biết sự tình chúng ta bắt Tà Nguyệt tướng sĩ, hơn nữa muốn tiêu diệt chúng ta!
Tạ Chân nhìn quanh một vòng, thanh âm lạnh như băng.
Tà Nguyệt Các ban bố nhiệm vụ, chỉ cần có được Tà Nguyệt huy chương liền biết, vị lão tổ này thân là Thiếp Giáp Vệ, cũng nhận được thông tri.
Nhiệm vụ của Tà Nguyệt Các lại là tiêu diệt Khánh Dương tông bọn hắn, chứng kiến chuyện này, làm sao có thể bình tĩnh?
- Hồi bẩm lão tổ, ngay tại vừa rồi... linh hồn ngọc bài của Điêu Hùng vỡ vụn, trước kia ta phái hắn đi bắt một Thiết Giáp vệ cùng một người mới khảo hạch đến... Chẳng lẽ lại vì chuyện này?
Tông chủ vội vàng nói.
- Người mới khảo hạch?
Lão tổ nhíu mày một cái.
- Là một gia hỏa vừa thông qua Bách Nhân đảo khảo hạch, ta cảm thấy có tiềm lực, nên để cho Điêu Hùng ra tay...
Tông chủ vội nói.
- Vô liêm sỉ! Thành sự thì ít mà bại sự thì nhiều!
Tạ Chân tức đến sắc mặt đỏ lên:
- Quy Khư Hải một vạn năm tuyển nhận đệ tử một lần, năm nay Bách Nhân đảo khảo hạch cực kỳ nghiêm khắc, có thể thông qua, cơ hồ đều là cường giả siêu việt 800 Đại Đạo, ngươi lại để cho một người 600 Đại Đạo đi tìm hắn phiền toái, không phải muốn chết thì là gì?
- 800 Đại Đạo...
Sắc mặt Tông chủ khó coi:
- Vậy làm sao bây giờ?
Tông chủ này là con ruột của Tạ Chân, cả ngày chỉ biết ăn uống chơi gái đánh bạc, không có bản lãnh gì, toàn bộ bằng hắn một tay đỡ đến, bằng không thì, Khánh Dương tông từ lúc thằng này dẫn dắt đã đi về hướng diệt vong rồi!
Không có bổn sự, cũng không có đảm đương, vừa nghe Khánh Dương tông bị Tà Nguyệt Các biến thành nhiệm vụ tiêu diệt, lập tức sợ hãi.
- Tốt rồi, không nói cái này nữa, vì kế hoạch hôm nay, phải mau chóng đánh chết hai người kia! Sau đó giết chết tất cả Thiết Giáp vệ có khế ước, như vậy không có đối chứng! Sau đó ta sẽ đích thân báo cáo Tà Nguyệt Các, nói bọn hắn vu hãm, chỉ cần tìm không thấy chứng cớ, Khánh Dương tông có thể bảo vệ một thời gian ngắn...
Tạ Chân lắc đầu, xoa xoa mi tâm, cảm thấy có chút ưu sầu.
Tà Nguyệt Các phát ra mệnh lệnh, rất khó sửa đổi, chỉ có thể gửi hi vọng ở thí luyện giả khác còn không có phát động tổng tiến công, giải quyết vấn đề.
Đương nhiên, đây chỉ là sự tình trị phần ngọn không trị căn bản, nếu như không giải quyết được, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp trốn đi.