Vô Tận Đan Điền

Chúa Tể Luyện Hồn Đan (Thượng)


trước sau

- Vậy tốt, ta lập tức đi làm!

Tông chủ biết rõ đây là biện pháp tốt nhất, vội vàng gật đầu, đang muốn đi giết chết khế ước Thiết Giáp vệ, chợt nghe đại môn ầm một tiếng bay tới, trùng trùng điệp điệp rơi vào trong đại điện.

- Không cần làm phiền đi giết ta, ta đã đến rồi!

Đại môn ngã xuống, một tiếng cười vang lên, Nhiếp Vân cùng Nhiếp Đồng ý cười đầy mặt đi tới.

Hai người không có chút che lấp nào, trực tiếp vọt lên, cái gọi là tông môn đại trận, ở trước mặt Trận Pháp Sư, Thiên Nhãn sư như Nhiếp Vân chỉ là trò đùa.

- Ngươi là vị thí luyện giả kia?

Tạ Chân không nghĩ tới đối phương dám vọt tới nhanh như vậy, sắc mặt trầm xuống.

- Không sai!

Nhiếp Vân cũng không phủ nhận.

- Chúng ta tầm đó khả năng có chút hiểu lầm, như vậy đi, nếu như bây giờ ngươi tới Tà Nguyệt Các chứng minh Khánh Dương tông chúng ta là người vô tội, ta có thể lập tức đưa ngươi một kiện Hỗn Độn thần binh thượng phẩm!

Tạ Chân nói.

- Một kiện Hỗn Độn thần binh thượng phẩm?

Nhiếp Vân cười khẽ.

Xem ra thằng này còn rất thông minh, không đần như Điêu Hùng.

- Như thế nào? Ngại ít? Ngại ít, ta có thể đưa ngươi hai kiện! Hai kiện Hỗn Độn thần binh thượng phẩm, đối với một tán tu mà nói, đã xem như giá tiền tốt nhất!

Tạ Chân nói.

- Giết ngươi chẳng phải lấy được thêm nữa sao?

Nhiếp Vân nhìn về phía đối phương.

- Giết ta? Ngươi cũng phải có bổn sự này mới được!

Không nghĩ tới hai kiện Hỗn Độn thần binh thượng phẩm đối phương cũng không đồng ý, trong mắt Tạ Chân sinh ra sát cơ nồng đậm, bàn tay run lên, lực lượng trong đại điện quay cuồng, một đại trận bao phủ ba người Nhiếp Vân ở bên trong.

- Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại chui vào, ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn ngươi!

Thấy đối phương không chạy ra trận pháp, Tạ Chân cười lạnh, một bước từ chỗ ngồi đi xuống, đi tới trước mặt bọn người Nhiếp Vân bị trận pháp bao phủ, bàn tay mạnh mẽ giơ lên, lăng không trảo qua.

Hắn lộ ra thực lực, lập tức để cho tất cả mọi người ở trong đại điện khiếp sợ không thôi, lại là cường giả lĩnh ngộ 1200 Đại Đạo!

Tuy mọi người Khánh Dương tông biết lão tổ rất lợi hại, nhưng không biết hắn thân kiêm một ngàn hai trăm Đại Đạo.

Loại thực lực này, cho dù ở trong Thiếp Giáp Vệ cũng được cho là người nổi bật.

Răng rắc! Răng rắc!

Bàn tay còn không có rơi xuống, trận pháp đã bị áp xèo...xèo rung động, tựa hồ tùy thời có thể vỡ tan, xem ra, một khi phá vỡ, người ở bên trong khẳng định mất mạng, tử vong tại chỗ.

Vèo!

Ngay thời điểm trận pháp tùy thời có thể vỡ tan, một thanh trường kiếm không biết từ chỗ nào đưa ra ngoài, không mang theo một tia khí tức, tựa như Thiên Ngoại phi thiên, bay bổng về phía trước, thời gian nháy con mắt, đâm xuyên qua bàn tay của Tạ Chân.

- A...

Một tiếng kêu thảm vang lên, Tạ Chân vội vàng lui về phía sau.

Hắn đường đường cường giả 1200 Đại Đạo, thực lực siêu tuyệt, có một không hai Đại Mạc thành, nằm mơ cũng không nghĩ tới một thí luyện giả nho nhỏ, sẽ có thực lực như thế, một kiếm đâm xuyên qua bàn tay của hắn.

Hô!

Thân thể lui về phía sau, bàn tay lật lên, một đại chùy xuất hiện, vung vẩy, tia chớp màu đỏ như máu bổ xuống.

Hỗn Độn thần binh thượng phẩm đỉnh phong, Thiên Lôi chùy!

Cái binh khí này thiếu một ít thì đến được cực phẩm, phối hợp công pháp của hắn, mặc dù gặp gỡ cường giả 1300 Đại Đạo cũng có thể chiến một trận, Tạ Chân tự tin cho dù đối phương cường thịnh trở lại, đụng phải binh khí này, cũng sẽ phải bị áp chế.

Răng rắc!

Tia chớp màu đỏ như máu, đục lỗ muôn đời, trận pháp trong đại điện như bị tróc bong ra, sôi trào như đuốc, không khí kích động, mang theo nổ vang nức nở nghẹn ngào, nghe vào trong tai làm cho người kinh sợ.

- Chết!

Tạ Chân nhíu mày, quán thâu
lực lượng toàn thân.

- Ai chết còn không nhất định!

Thanh âm của Nhiếp Vân bay bổng, trường kiếm trong tay giơ lên, kiếm như không có chút lực lượng, lại mang theo áo nghĩa đặc thù vạch phá bầu trời, đại điện phảng phất như lập tức đi vào trời thu, trận pháp bị thiết cát thành vô số mảnh vỡ, tựa như gió thu đảo qua, cuốn sạch lá vàng.

Hỗn Độn thần binh cực phẩm đỉnh phong Tri Thu!

Biết rõ thằng này thực lực cường đại, Nhiếp Vân không có chút khinh địch nào, trực tiếp dùng một trong ba thanh thần binh mà Thiên Huyền Lão Nhân lưu lại, Tri Thu kiếm.

Dù sao Khánh Dương tông này sắp diệt môn, có chứng kiến hay không không sao cả.

Rầm ào ào!

Tri Thu kiếm cùng Thiên Lôi chùy va chạm.

Tạ Chân tràn ngập tự tin với Thiên Lôi chùy, dù sao cái này là binh khí mạnh nhất của hắn. Cả hai đụng nhau, trong mắt thả ra tinh quang, ngay thời điểm hắn cho rằng trường kiếm của đối phương bị chấn nát, trên tay lại buông lỏng.

Bành!

Thiên Lôi chùy bị chém thành hai nửa, đồng tử của Tạ Chân co rụt lại, ngay sau đó liền cảm thấy tay đau nhức kịch liệt, năm ngón tay đứt tận gốc.

- Cái gì?

Mạnh mẽ nhảy về phía sau, chạy ra vòng chiến, Tạ Chân nhìn Thiên Lôi chùy trên mặt đất, sắc mặt khó coi.

Một kiếm của đối phương chẳng những phá vỡ đại chùy, còn chặt đứt ngón tay của hắn, đây là cái binh khí gì?

- Hỗn Độn thần binh cực phẩm! Nhất định là Hỗn Độn thần binh cực phẩm! Nếu như ta có một kiện, cho dù gặp được Đồng Giáp vệ cũng không cần sợ hãi rồi...

Cảm xúc hoảng sợ ở trong lòng lóe lên rồi biến mất, lập tức bị tham lam thay thế.

Hỗn Độn thần binh cực phẩm, cho dù Ngân Giáp vệ, Kim Giáp vệ bình thường cũng không nhất định có một kiện, để cho hắn chứng kiến, sao không hưng phấn?

- Tiểu tử, binh khí này ta muốn định rồi, lấy đến cho ta a!

Điên cuồng hét lên một tiếng, Tạ Chân miệng há, nuốt một viên thuốc vào trong bụng.

Ầm ầm!

Đan dược vào bụng, khí thế trong cơ thể nhanh chóng bay lên, thực lực cả người lập tức tăng lên một mảng lớn.

- Chủ nhân cẩn thận, là Chúa Tể Luyện Hồn Đan!

Thấy khí chất trên người hắn biến hóa, Tiểu Linh biến sắc.

- Chúa Tể Luyện Hồn Đan?

Nhiếp Vân chưa từng nghe qua cái tên này, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.

- Chúa Tể Luyện Hồn Đan là một loại đan dược lợi dụng thiêu đốt linh hồn trong thời gian ngắn tăng lực lượng lên. Một khi phục dụng, thực lực sẽ lập tức tăng lên gấp đôi, nhưng sau đó, linh hồn uể oải, muốn khôi phục, phải thừa nhận nỗi khổ cửu luyện, tại sao hắn có thể có loại đan dược này...

Tiểu Linh vội vàng giải thích.

- Nỗi khổ cửu luyện? Giống như lúc trước Phù Thiên đại lục Nguyên Hằng trưởng lão phục dụng Liệt Mệnh đan, trả giá thật nhiều đổi lấy thực lực...

Nhiếp Vân lập tức hiểu được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện