Vô Tận Đan Điền

Thất bại (2)


trước sau

- Muốn bắt ta, đã muộn!

Cười hắc hắc, người trên không trung, Nhiếp Vân chém một kiếm xuống dưới, kiếm quang ngăn cản một chưởng của đối phương.

Chưởng ấn va chạm với trường kiếm, mượn nhờ lực lượng này, thân thể hắn tăng tốc và tiến nhanh vào hỗn độn hải dương, lập tức biến mất vô tung vô ảnh.

- Đáng giận!

Kiền Huyết hoàng đế vài bước vào hỗn độn hải dương, nhìn hải dương có sương mù mênh mông, cũng không thể tìm thấy tung tích của đối phương.

Đường đường hoàng đế một quốc gia nhưng bị tiểu tử miệng còn hôi sửa trêu đùa, hắn tức giận đỏ mặt.

Kỳ thật dựa theo đạo lý bình thường, hắn không có khả năng dễ dàng bị lừa như vậy, mấu chốt là thái độ của đối phương thật sự rất giống, tuyệt đối là tức giận muốn liều chết phản kích, thậm chí hắn lĩnh ngộ thiên nhĩ đại đạo cũng nghe được tiếng lòng của đối phương như vậy, chính bởi vì như thế mới buông lỏng cảnh giác, nằm mơ cũng không nghĩ tới tất cả rõ ràng đều là ngụy trang!

Mục đích chân chính của hắn là đào tẩu.

- Bệ hạ, xảy ra chuyện gì?

Vèo một tiếng, sau lưng có một đám đại thần bay tới.

Trên hoàng thành xuất hiện chấn động năng lượng lớn như thế, xuất hiện chiến đấu kinh thiên, những người này không phát hiện ra thì có thể đi chết được rồi.

- Toàn thành giới nghiêm, bắt người này cho ta.

- Đồng thời nói cho tất cả thành thành chủ, một khi có tin tức bẩm báo cho ta.

Kiền Huyết hoàng đế điểm ngón tay, một đạo ý niệm truyền vào trong đầu các đại thần, chính là khí tức linh hồn và dung mạo của Nhiếp Vân.

- Vâng!

Rất nhiều đại thần không dám vi phạm, cũng không dám hỏi, quay người bay xuống phía dưới.

- Hừ, không biết ngươi vì sao muốn Kiền Huyết Long Ấn, ta tin tưởng ngươi còn trở lại.

- Thời điểm gặp lại là lúc ngươi phải tử vong.

Nhìn hỗn độn hải dương trước mặt, Kiền Huyết hoàng đế biết rõ cho dù đuổi theo vào bên trong cũng không thể tìm được đối phương, hắn cười lạnh một tiếng sau đó quay người bay vào trong hoàng thành.

Tuy không biết đối phương vì sao muốn cướp đoạt Kiền Huyết Long Ấn của hắn nhưng có thể tu luyện tới loại cảnh giới này, đạo tâm vững chắc, một lần thất bại chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, chỉ cần ôm cây đợi thỏ, đối phương sớm muộn gì cũng tới lần nữa, đến lúc đó tuyệt đối sẽ không trúng kế, một lần hành động đánh chết đối phương...

- Nguy hiểm thật!

Bên phía Kiền Huyết hoàng đế sinh lòng sát cơ, Nhiếp Vân đứng trong hỗn độn hải dương và thở ra một hơi.

- Xem ra ta quá xem thường Kiền Huyết hoàng đế... Lần thất bại này, đối phương tất nhiên sẽ có cảnh giác, còn muốn cướp đoạt Kiền Huyết Long Ấn sẽ khó hơn...

Đứng trong hỗn độn hải dương, trên người hắn tỏa ra khí thế làm chung quanh xuất hiện gợn sóng nhộn nhạo, Nhiếp Vân cau mày khó chịu.

Lần này mặc dù không xuất hiện sai lầm gì, hắn thành công dẫn Kiền Huyết hoàng đế ra ngoài nhưng hắn quá xem thường chúa tể thần binh của Kiền Huyết hoàng đế, nếu như thần binh này hơi bình thường một ít, chiến đấu hôm nay sẽ chiếm Kiền Huyết Long Ấn đến tay!

Nhưng phòng ngự của đối phương vô địch, không trúng công kích vật chất, linh hồn, sức chiến đấu lại mạnh như vậy, vụng trộm cướp khó hoàn thành, đối phương đã có phòng bị.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Nhiếp Vân xoa xoa mi tâm.

Đối phương không chê vào đâu được, thực lực hai ngàn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo phối hợp với chúa tể thần binh lợi hại kia, quả thực không có chút khuyết điểm này, làm sao chiến thắng.

- Trừ phi... Kiền Huyết Long Ấn cũng không phải trạng thái tiến công, hơn nữa bị ngón tay của ta chạm vào, như vậy có thể trực tiếp thu vào trong nạp vật thế giới, nghĩ biện pháp luyện hóa!

Nếu Kiền Huyết Long Ấn đang ở trạng thái thi triển, uy lực vô cùng, hắn không dám đón đở, càng không khả năng thu vào nạp vật thế giới, trừ phi long ấn nằm tại chỗ, hơn nữa hắn còn đụng phải, chỉ cần bị thu vào trong nạp vật thế giới, không có cái gì phải sợ hãi,
lúc trước có kinh nghiệm luyện hóa Phù Hư Đam Sơn, hắn cho rằng luyện hóa long ấn không phải chuyện khó.

Tuy suy nghĩ của hắn đơn giản, Nhiếp Vân biết rõ muốn làm được quá khó khăn.

Không nói hiện tại Kiền Huyết hoàng thành như thùng sắt, phòng bị sâm nghiêm, chỉ nói Kiền Huyết Long Ấn không rời khỏi thân đối phương, muốn gặp được đã khó nói chi là chạm vào.

Trước khi cũng thí nghiệm, thiên phú thâu thiên sư căn bản không thể trộm của đối phương, cường đoạt lại không đánh thắng, chuyện này thật sự đủ phiền toái.

Hô!

Hắn cau mày suy nghĩ, đột nhiên cảm ngộ cái gì đó, sắc mặt vui vẻ, vội vàng bay vào sâu trong hỗn độn hải dương, qua một lúc có bóng người xuất hiện.

Chính là phân thân quay về thiên địa lục đạo lúc trước.

Sau khi tiến vào thần chi di tích, hắn đã bắt đầu triệu hoán phân thân này trở về, dù sao thiên địa lục đạo cũng không có đại sự gì, còn không bằng bảo phân thân quay về dung hợp tiến vào thân thể, tăng thực lực lên nói sau.

Hô!

Phân thân dung hợp với bản tôn, một lát sau thân thể nhẹ nhàng hơn trước, Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến thành ba Nhiếp Vân, mỗi một phân thân đều có thực lực cường giả nửa bước chúa tể.

Trước kia khi trở lại thiên địa lục đạo, thực lực phân thân này yếu nhất, một khi trở về và dung hợp với bản tôn, một lát sau sẽ có được thực lực như bản tôn.

- Kiền Huyết hoàng đế chỉ nhìn thấy bản tôn và phân thân của ta, cũng không biết ta có thể biến hóa ra ba phân thân, hai người các ngươi cầm Thiên Tâm Đằng và Cương Vực Đồ, phân biệt đánh lén các thành thị và nơi đóng quân của Kiền Huyết hoàng đế!

Nhìn hai phần thân trước mặt, Nhiếp Vân suy nghĩ một lúc và phân phó.

- Tốt!

Tiếp nhận Thiên Tâm Đằng, Cương Vực Đồ, hai đại phân thân đồng thời gật đầu, thân thể biến mất và tiến vào sâu trong hỗn độn hải dương.

Hiện tại muốn tiếp tục cướp đoạt Kiền Huyết Long Ấn, chỉ có một biện pháp... Nghĩ biện pháp lẫn vào Kiền Huyết hoàng thành, tiến vào hoàng cung!

Chỉ có như vậy mới có cơ hội thành công!

Mà lúc này muốn thành công vào thành, chỉ có thể hắn là ra cảnh tượng giả dối, đó là phải làm Kiền Huyết hoàng đế buông lỏng cảnh giác.

Mặc dù là hắn khẳng định cũng không nghĩ ra có người có thể biến ra ba phân thân giống nhau như đúc..

Có hai đại phân thân ở bên ngoài hấp dẫn Kiền Huyết hoàng đế chú ý, hoàng thành tất nhiên xuất hiện lỗ thủng và hư không, chỉ phải nghĩ biện pháp trà trộn vào trong đó, hơn nữa tiếp xúc với Kiền Huyết Long Ấn, một khi đắc thủ lập tức đào tẩu!

Hô!

Tinh thần khẽ động, trước mắt lập tức xuất hiện mấy người, đúng là đám người Lưu Ly Tháp.

Trước kia khi đại chiến với Kiền Huyết hoàng đế và biết không địch lại, thời điểm thu đám người Huyền Thiền Vương cũng mang bọn họ đi cùng, ở lại thành Lưu Ly sẽ bị Kiền Huyết hoàng đế đánh chết, còn không bằng mang đi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện