- Chủ nhân!
Nhiếp Vân rời khỏi Lưu Ly Tháp và mang theo các nàng, tận mắt thấy chủ nhân chém giết trăm vạn binh sĩ, chém giết hai đại tướng Ám Kiêu, Kim Ưng, hơn nữa đấu với Kiền Huyết hoàng đế làm bọn họ hưng phấn.
Cường giả đi tới nơi nào cũng được sùng bái, nhất là Nhiếp Vân còn trẻ tuổi như thế đã có thực lực này chính là truyền thuyết.
- Các ngươi liên hệ với Mị Cơ, nàng có thành công hay không, là cửa thành nào?
Nhiếp Vân nhìn về phía tháp chủ.
Trước kia ở Lưu Ly Tháp phân phó Mị Cơ, thứ hai liền trực tiếp rời đi, hiện tại có lẽ đã sớm đến hoàng thành, hơn nữa chấp hành mệnh lệnh của mình.
Bằng vào thực lực và mị công của Mị Cơ có thể đầu độc tướng lãnh ở cửa thành có lẽ không phải việc khó, cũng không biết thành công hay không.
- Ân!
Tháp chủ gật gật đầu, lúc này lấy ngọc bài và truyền âm:
- Đã liên hệ xong, Mị Cơ đã thành công, đang ở cửa đông Kiền Huyết hoàng triều!
- Cửa đông? Rất tốt!
- Mấy người các ngươi tiếp tục ở lại trong Thiên Huyền điện, ngươi ngụy trang và đi cùng ta.
Thấy Mị Cơ thành công nhanh như thế, Nhiếp Vân tán dương gật gật đầu, tinh thần khẽ động liền thu đám người vào Thiên Huyền điện, hắn giả trang một chút và dẫn tháp chủ xuyên qua hỗn độn hải dương đi vào trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực lần nữa.
Bên ngoài hỗn độn hai dương có không ít binh sĩ trông coi, tuy những người này với Nhiếp Vân mà nói đều không khác gì trang trí chút nào, hắn vận dụng thiên phú ẩn nấp sư và mang theo tháp chủ xuyên qua bình chướng dễ dàng, một lần nữa trở lại Kiền Huyết vương triều.
Lần này đi thẳng tới hoàng thành, lúc này hoàng thành đề phòng quả nhiên nghiêm ngặt hơn lúc trước, khắp nơi đều là trạm gác, dùng phương pháp dò xét dặc thù, loại phương pháp này mặc dù Nhiếp Vân cũng khó thông qua.
- Chủ nhân!
Đi tới trước cửa đông, Nhiếp Vân cũng không sốt ruột đi vào, hắn dùng linh hồn truyền âm, một lát sau Mị Cơ và một tướng lĩnh đi tới.
Tướng lãnh bộ dáng người thực lực cũng là cấp bậc tông chủ, lúc này lại văn lời Mị Cơ giống nhu đã bị nàng chinh phục triệt để.
- Vị này chính là Mạc Dạ tướng quân, phụ trách thủ hộ cửa đông!
Đi tới trước mặt Nhiếp Vân, Mị Cơ giới thiệu.
Nhiếp Vân gật gật đầu nhìn tướng lãnh này, tuy cấp bậc của hắn là tông chủ, lúc này rất rõ ràng đã bị Mị Cơ mị công triệt để mê hoặc, cũng không có mất đi ý thức của mình, thực sự không sai biệt lắm.
- Thì ra là Mạc Dạ tướng quân, ta là biểu đệ của Mị Cơ, Vân Đồng, rất vinh hạnh khi gặp được người uy vũ như tướng quân.
Nhiếp Vân áp chế tu vi toàn thân xuống, hắn lại sử dụng cái tên Vân Đồng lần nữa.
Tuy lời của hắn không lớn nhưng lại âm thầm vận chuyển vòng tròn đại đạo, trong giọng nói mang theo đầu độc, quả nhiên Mạc Dạ tướng quân vốn đã bị đầu độc nay lại liên tục gật đầu, từ đó tin tưởng vào lời của Nhiếp Vân không nghi ngờ.
- Thì ra ngươi là biểu đệ Vân Đồng, mời vào bên trong!
Mạc Dạ tướng quân vẻ mặt vui vẻ, hắn đi phía trước dẫn đường mang Nhiếp Vân và tháp chủ vào trong.
- Tướng quân, người này...
Một binh sĩ nhìn thấy tướng quân tự mình dẫn người tới, do dự một lúc liền hỏi thăm.
- Được rồi, đây là biểu đệ của ta, ngươi cảm thấy còn cần thẩm tra? Đi qua một bên!
Mạc Dạ khoát khoát tay, vẻ mặt không kiên nhẫn, đầu óc của ngươi có bệnh hay không, trông thấy ta mang người tới còn dám chất vấn?
- Vâng!
Nghe được tướng quân lên tiếng, binh sĩ nào dám nói nhảm, lập tức cho đi.
Thấy dễ dàng thông qua như vậy, Nhiếp Vân mỉm cười, hắn theo sát sau lưng Mạc Dạ tướng quân, mới đi vài bước, sau lưng có tiếng hét vang lên.
- Chậm đã!
Xoay người sang chỗ khác, lập tức nhìn thấy một đám kim giáp binh đi tới.
- Là Kiền Huyết vương triều kim giáp vệ đội, đội trưởng chính là Ám Kiêu bị ngươi giết...
Tháp chủ lặng lẽ truyền âm bên tai Nhiếp Vân.
- Kim giáp vệ đội?
Nhiếp Vân quay đầu nhìn sang, những
người này chẳng những đang mặc kim giáp, thực lực mỗi người đều là hai ngàn năm trăm trăm đầu đại đạo, tuy chỉ có mười mấy người, khí thế như kim long làm cho không người nào có thể ngăn cản.
- Trương Kiêu, như thế nào? Ngươi muốn ngăn ta?
Mạc Dạ tướng quân nhìn thấy mấy người kia liền lộ ra vẻ không vui.
- Không dám, ta muốn kiểm tra hai người này một lần!
Tên Trương Kiêu kim giáp tướng lãnh là thanh niên sắc mặt nghiêm túc, thực lực không có đạt tới cấp bậc tông chủ, thực sự có hơn hai ngàn tám trăm đại đạo, lời nói trầm ổn mang theo chân thật đáng tin.
- Ngươi có ý tứ gì? Nghi vấn chúng ta?
Mạc Dạ tướng quân cau mày.
Bất kể nói thế nói thì hắn cũng là tướng lãnh thủ hộ cửa đông, thực lực lại là cấp bậc tông chủ, đối phương trực tiếp nói như vậy, tương đương công nhiên khiêu khích, bảo hắn thiên vị, lạm dụng chức quyền.
- Không dám, bệ hạ có lệnh nghiêm tra mỗi người vào thành, hai người này là thân thuộc của tướng quân cũng phải tuân thủ quy định nghiêm chỉnh, tinh tế loại bỏ, ta chỉ là phụng mệnh làm việc, mong rằng tướng quân dàn xếp!
Trương Kiêu thản nhiên nói, trực tiếp mang mệnh lệnh Kiền Huyết hoàng đế ra.
- Ngươi...
Nghe nói như thế, Mạc Dạ tướng quân tức giận nói không ra lời.
Đối phương nói ra mệnh lệnh hoàng đế làm hắn không thể phản bác.
- Cây ngay không sợ chết đứng, tra một chút cũng không có gì.
Nhiếp Vân xoay đầu lại, mỉm cười.
- Vậy thì tốt, mấy người các ngươi thẩm tra kỹ càng, ngàn vạn không nên bỏ qua cái gì!
Thấy hắn phối hợp, Trương Kiêu gật gật đầu, cũng không nhiều lời, phân phó binh sĩ sau lưng.
Ầm ầm!
Còn chưa tới trước mặt Nhiếp Vân thì mặt đất nổ vang kịch liệt, đột nhiên ở phương xa có khe hở nứt ra.
- Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ các ngươi muốn tra người?
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn sang.
Kỳ thật không cần hắn nói, trương kiêu cũng nghe đến âm thanh, lông mi nhíu một cái, vội vàng quay đầu đi:
- Đi, đi với ta!
Kim giáp vệ đội gánh vác trọng trách giữ gìn an toàn của hoàng thành, xuất hiện biến cố như thế phải dò xét.
Vèo!
Đám người Trương Kiêu lập tức bay theo hướng có biến cố.
- Đi thôi!
Thấy bọn họ rời đi, Nhiếp Vân cũng không để ý tới, hắn nói với Mạc Dạ tướng quân một tiếng, mấy người đi thẳng về phía trước, chỉ trong nháy mắt đi vào cửa thành.
Động tĩnh vừa rồi là hắn làm ra, bằng vào thực lực bây giờ muốn lặng lẽ truyền lực lượng từ xa là vô cùng đơn giản, trừ phi thực lực mạnh hơn hắn, nếu không tuyệt đối
không thể nào nhìn ra.
Thật muốn tra, cho dù phương diện nào cũng gặp không ít phiền toái, trước dẫn Trương Kiêu này đi rồi nói sau, chờ hắn trở lại phát hiện cũng không có vấn đề gì, muốn tìm đám người mình cũng không tìm thấy.