Vô Tận Đan Điền

Vẽ mặt (Thượng) (2)


trước sau

- Đa tạ!

Người này biết chúa tể nói chuyện không phải là mình có thể chen miệng vào, lúc này cũng không nhiều lời, quay người đi ra ngoài.

- Đường đường chúa tể lại có bộ dạng như thế, cũng không sợ làm cho nhân gia chê cười!

Thấy Tiêu Diêu Tiên như thế, Kiền Huyết lão tổ lắc đầu.

Hắn khai sáng Kiền Huyết hoàng triều cho nên yêu cầu nghiêm khắc với quy củ, trước mắt Tiêu Diêu Tiên thân là cường giả chúa tể nhưng tùy ý như thế làm hắn khó chịu.

- Tiêu Diêu Tiên ta là người phóng đãng không bị trói buộc, mỗi người cũng biết, ngươi cũng không phải mới nhìn thấy lần đầu tiên.

- Như thế nào, muốn đánh với ta một hồi? Ta vừa vặn rỗi rãnh không có việc gì, không ngại ra tay giáo huấn ngươi một trận.

Lườm đối phương, Tiêu Diêu Tiên không cho là đúng.

Đều là chúa tể, mọi người ai không sợ ai, không cần phải cho đối phương sắc mặt.

- Giáo huấn ta? Cũng không sợ khoác lác gió cuốn đầu lưỡi!

- Có lẽ trước kia ta không làm gì được ngươi, nhưng hiện tại... Hừ hừ, cho dù không giết được ngươi, cho ngươi ăn chút đau khổ cũng có thể.

Kiền Huyết lão tổ cười lạnh, hắn nhìn Tiêu Diêu Tiên đầy khinh miệt.

- Ah? Có thể làm cho Lý Tiêu Dao ta ăn đau khổ, xem ra Kiền Huyết ngươi đạt được kỳ ngộ phi phàm.

- Như thế nào, có thể cho chúng ta biết một chút hay không?

Phù Hư sững sờ sau đó hỏi thăm.

Bọn họ có thực lực tương tự Tiêu Diêu Tiên, Kiền Huyết lão tổ dám nói như vậy tất nhiên có thủ đoạn của mình, bọn họ cũng muốn biết một chút.

- Không tệ, có kỳ ngộ gì nói ra nghe một chút, chúng ta cũng cao hứng vì ngươi, tất cả mọi người là chúa tể, không thể đột phá tiếp, có thể có phương pháp tăng thực lực lên mới là tốt nhất.

Ma Thiên nói chen vào.

Cấp bậc chúa tể đã lĩnh ngộ ba ngàn đại đạo viên mãn, trừ cường giả phong vương thì không có khả năng đột phá tiếp, nghe được Kiền Huyết lão tổ tự tin như vậy cho nên động tâm.

- Ha ha, tốt, nếu mọi người muốn biết thì ta cũng không giấu diếm.

Thấy bộ dáng mọi người như thế, nội tâm Kiền Huyết lão tổ vô cùng thỏa mãn.

Bên ngoài có hàng tỉ người khen hắn cũng không bằng thái độ của những người trước mặt.

Hắn nâng tay lên, một vật như thủy bình xuất hiện.

- Là thứ này?

Thủy bình vô cùng bình thường, vẻ mặt Ma Thiên kỳ quái.

- Chớ xem thường bình này, thời điểm ta du lịch hỗn độn, trong lúc vô tình đạt được, nghiên cứu hơn một tỷ năm mới có thể sử dụng thuận lợi.

Kiền Huyết lão tổ cao ngạo nói.

- Nghiên cứu hơn một tỷ năm mới có thể sử dụng?

Thấy hắn nói chắc chắn như vậy những người khác khiếp sợ.

Nếu như không phải bảo vật đặc biệt lợi hại, không có khả năng nghiên cứu hao phí nhiều thời gian như vậy.

- Bảo vật này có thể thôn phệ tu luyện giả vào, bên trong có được thiên vân chi hỏa và vô vọng chi thủy, chỉ cần đi vào trong đó, mặc dù là cường giả chúa cũng ăn thiệt thòi lớn, trong thời gian ngắn khó có thể chạy ra!

Kiền Huyết lão tổ tràn đầy đắc ý.

- Thiên vân chi hỏa? Vô vọng chi thủy?

Lần này đến đám người phiên Phù Hư đồng thời chấn động, hai kiện hỗn độn kỳ bảo này, cho dù bọn họ cũng bất lực, nếu quả thật có thứ này, cho dù là chúa tể cũng ăn đau khổ.

- Ngươi nói đặc sắc, chứng minh như thế nào?

Tiêu Diêu Tiên lườm đối phương, tiếp tục uống rượu không thèm quan tâm.

- Chứng minh? Rất đơn giản, trước khi các ngươi tới, ta tại hỗn độn hải dương đụng phải hai con sâu cái kiến, trong đó cóDi Tương, hắn xếp hạng sáu mươi mốt trong Bách Cường Đồ, tiểu tử này chống đối ta, đã bị thu vào bên trong, hiện tại chắc hẳn đã hóa thành nước mủ!

Kiền Huyết lão tổ vỗ thủy bình trong tay.

- Di Tương? Người này có được một kiện chúa tể thần binh trường thương, thực lực không thể khinh thường, nếu như có thể hóa hắn thành nước mủ, chỉ sợ pháp bảo này cũng uy hiếp lớn với chúng ta.

Dường như Phù Hư từng nghe nói qua Di Tương, sắc mặt ngưng trọng.

- Di Tương
có rất nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng, tuy thực lực khoảng cách chúa tể còn cách một đoạn nhưng hắn sử dụng trường thương Lưu Quang cũng có thể ngăn cản ba chiêu cảu ta, nhân vật như thế, nếu có thể diệt sát trong thời gian ngắn thì quá đáng sợ.

Ma Thiên cũng nói.

- Lợi hại hay không, mở ra nắp bình xem chẳng phải biết... Nếu như tên kia còn sống, nói rõ bảo vật này chỉ thường thôi, nếu chết lại lấy lòng cũng không muộn!

Tiêu Diêu Tiên không sao cả.

- Ngươi...

Thấy biểu lộ của hắn không thèm quan tâm, Kiền Huyết lão tổ cảm thấy vừa rồi "trang bức" không có hiệu quả gì, gương mặt khó coi.

- Hắn nói không mở nắp ra xem đi, để chúng ta biết một chút hiệu quả phi phàm của binh khí này.

Ma Thiên nói.

- Hừ, tốt, cho các ngươi xem một chút...

Một tiếng cười lạnh, Kiền Huyết lão tổ điểm nhẹ vào bình.

Ông!

Phong ấn phía trước tỏa sáng sau đó mở nắp ra.

Miệng bình mở ra, không có cái gì, vô cùng yên tĩnh.

- Thế nào, hắn đã bị hòa tan thành nước, bằng không phong ấn mở ra đx sớm chạy ra ngoài.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Kiền Huyết lão tổ cười hắc hắc, hắn đầy thỏa mãn và đắc ý.

- Lợi hại...

Đám người Phù Hư cũng sửng sờ, vẻ mặt ngưng trọng.

Nếu như là thật, đủ để nói rõ uy lực của cái bình này, cho dù đối với bọn họ cũng có uy hiếp to lớn.

Cường giả chúa tể có thực lực tương tự nhau trong nhiều năm, ai cũng không thắng nổi ai, chẳng lẽ Kiền Huyết lão tổ muốn đánh vỡ cục diện giằng co này?

Hô!

Thời điểm mọi người rung động, đột nhiên cái bình chấn động, một dòng chữ bay ra khỏi bình, bay lên không trung và tỏa ra kim quang sáng ngời.

- Đây là cái gì?

Đột nhiên bay ra khỏi bình, không riêng những người khác sửng sốt, ngay cả Kiền Huyết lão tổ cũng giật mình, hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy tờ giấy với dòng chữ tỏa sáng.

Tổng cộng sáu chữ.

Lão thất phu, gia đi đấy!

- Ngươi... Phốc!

Sáu chữ như dao găm, Kiền Huyết lão tổ vốn hưng phấn cũng biến thành âm trầm, sắc mặt xanh đỏ trắng biến hóa liên tục, hắn phun ra một ngụm máu tươi, suýt nữa tức chết.

Hắn đường đường cường giả chúa tể nhưng bị kẻ khác mắng lão thất phu không nói, đối phương còn tự xưng gia, đánh mặt hắn sưng lên.

Vừa rồi dương dương đắc ý nói cho người khác biết, muốn khoe khoang, hiện tại bị đánh mặt, mất sạch mặt mũi, Kiền Huyết lão tổ cảm thấy đầu như nổ tung.

- Ha ha, thì ra thứ này có thể giáo huấn ta đấy, xem ra thủ đoạn mới của ngươi không tốt lắm nha?

Tiêu Diêu Tiên cười ha ha.

- Đúng thế, không được tốt lắm, không giam được một tên nửa bước chúa tể, Kiền Huyết, ngươi nghiên cứu đồ chơi này cả tỷ năm, ngươi đang nằm mơ hay nói đùa? Hơn một tỷ năm... Không xác định không nói sai?

Ma Thiên cười.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện