Vô Tận Đan Điền

Vẽ mặt (Hạ)


trước sau

- Kiền Huyết, chúng ta tương giao nhiều năm như vậy, ngươi vẫn trầm ổn, tại sao lần này biến thành như thế? May mắn chỉ có mấy người chúng ta, nếu nhiều người, chẳng phải ném mặt mũi càng lớn?

Phù Hư lắc đầu.

Ba người khác nhìn thấy cảnh này đều lắc đầu, chẳng lẽ đầu óc Kiền Huyết có bệnh, chẳng lẽ tu luyện tới hư rồi?

- Các ngươi...

Thân thể Kiền Huyết lão tổ lắc lư suýt ngất đi, nhìn kỹ cái bình trước mắt và sắp phát điên.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Tên kia bỏ chạy lúc nào? Tại sao còn có thể lưu chữ... Đáng giận ah đáng giận!

Vốn định "trang Bức", kết quả lại bị vẽ mặt, gương mặt đỏ như máu, cơ mặt run run.

Hừ!

Lúc này hắn không còn mặt mũi cầm cái bình nữa, lúc này thu vào trong người, quay đầu nhìn về phía Kiền Huyết hoàng đế:

- Phái người truy tra tung tích của Di Tương, ta muốn đích thân bắt hắn thẩm vấn, rốt cuộc hắn bỏ chạy như thế nào...

- Vâng!

Kiền Huyết hoàng đế vội vàng đi ra ngoài.

Lão tổ ném mặt mũi lớn như thế, hắn cũng không dám nói gì, chỉ có thể phụng mệnh làm việc, vừa đi ra khỏi tiểu viện đã nghe tiếng cười của Tiêu Diêu Tiên vang dội, cũng không kiêng nể gì cả.

Kiền Huyết lão tổ mất mặt thế nào thì Nhiếp Vân không biết, sáu chữ kia là hắn lưu lại lúc gần đi, đối phương bắt lấy hắn, trải qua chuyện nguy hiểm như vậy, hiện tại chạy đi không buồn nôn một chút thì quá ủy khuất mình.

Tu luyện vài ngày liên tục, liên tục thôn phệ thế giới cấp một, hắn củng cố nạp vật đan điền vững chắc, Nhiếp Vân lúc này mới thở ra một hơi..

Tu luyện mấy ngày không gia tăng thực lực bao nhiêu, linh hồn tổn thất cũng khôi phục hoàn toàn, nạp vật thế giới cũng vô cùng chắc chắn, không còn cảm giác phù phiếm như ban đầu.

- Chủ nhân, đây là tin tức tam giới chiến trường ta thu thập mấy ngày nay...

Vừa ra khỏi tĩnh thất, lúc này nhìn thấy Đoạn Diệc đứng ở ngoài cửa chờ.

Trơớc khi tu luyện hắn cũng bàn giao với Đoạn Diệc, hơn nữa cho đầy đủ nguyên khí đại đạo phù, bảo hắn tận khả năng mua sắm tin tức tam giới chiến trường, động tác của hắn cũng thật nhanh, quả nhiên đạt được không ít tin tức.

Tinh thần quét qua những tin tức này, Nhiếp Vân tiện tay thu vào trong nạp vật thế giới, ngẩng đầu nhìn lên và nói:

- Có tin tức nào khác hay không?

- Bẩm chủ nhân, tam giới chiến trường sắp mở ra, không có gì bất ngờ xảy ra chính là vào hôm nay, tất cả mọi người đang chờ đợi, hiện tại cũng tụ tập đến lối vào, chờ đợi chiến trường mở ra!

Đoạn Diệc vội nói.

- Ân, không tệ, chúng ta cũng đi!

Nghe được tam giới chiến trường sắp mở ra, Nhiếp Vân gật gật đầu:

- Đám người Cổ Ung thì sao?

Trước đó đám người Cổ Ung ở lại Thiên Nhất Các tìm hiểu đại đạo phù điêu, hiện tại không biết thế nào.

- Bọn họ còn muốn tiếp tục tham ngộ phù điêu, cho nên tạm thời không muốn tiến vào tam giới chiến trường...

Đoạn Diệc nói.

- Ở lại đây là an toàn nhất, bọn họ không đi, chúng ta đi thôi!

Nhiếp Vân cười.

Đám người Cổ Ung có thực lực không kém trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực nhưng muốn đi vào tam giới chiến trường thì hơi có vẻ đơn bạc, loại thực lực này nếu không có vận khí nghịch thiên, mặc dù đi vào cũng là pháo hôi, còn không bằng ở lại thành Tam Giới nghiên tu đại đạo phù điêu, có lẽ có thể hiểu ra cái gì đó, một lần hành động đột phá tấn cấp nửa bước chúa tể.

Đương nhiên làm một trong bốn đại tông môn của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, có nhiệm vụ tại thân, tất nhiên phải đi vào tam giới chiến trường, tiến vào lúc ban đầu và lúc sau cùng hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Tiến vào giai đoạn trước là hoàn thành nhiệm vụ của cường giả phong vương, sẽ vô cùng huyết tinh, giết chóc vô cùng nghiêm trọng, vào lúc sau cùng thì kẻ yếu đã chết không còn bao nhiêu, thứ tốt cũng bị đoạt không sai biệt lắm, lại đi vào cũng giảm bớt không ít nguy hiểm.

Đi ra khỏi Thiên Nhất Các, quả nhiên nhìn thấy lưu lượng người trong thành Tam Giới giảm nhiều, trước kia có rất nhiều cao thủ chen chúc mua
đồ khắp nơi, hiện tại chỉ còn lại một ít thương gia đứng trước quầy hàng thưa thớt.

Có thể tới nơi này đều có ý định đi tam giới chiến trường tìm vận may, lúc này tam giới chiến trường sắp mở ra, cũng có thể đi vào bên trong.

- Nhanh lên!

Nhìn thấy tam giới chiến trường, hai người Nhiếp Vân và Đoạn Diệc nhanh chóng đi về hướng tam giới chiến trường.

- Những cường giả chúa tể cũng đi vào tam giới chiến trường giống chúng ta sao?

Trong khi phi hành, đột nhiên Nhiếp Vân nhớ tới chuyệ đám người trên cổ thuyền Kiền Huyết lão tổ và nghi hoặc.

Lần này tam giới chiến trường hấp dẫn không ít cường giả chúa tể, nếu như những người này cũng tiến vào cùng với bọn họ, đừng nói bảo vật, có thể còn sống hay không còn khó nói.

- Không biết, có lẽ không cùng lúc với chúng ta, ta nghe nói những cường giả chúa tể phải nghe theo cường giả phong vương truyện triệu, hiện tại còn chưa trở lại, lúc nào đi vào còn khó mà nói!

Đoạn Diệc tìm hiểu tin tức mấy ngày qua nên biết rõ một ít.

- Vậy là tốt rồi!

Nhớ tới thủ đoạn của Kiền Huyết lão tổ, Nhiếp Vân đến bây giờ vẫn còn cảm giác tim đập chân run, thực lực bây giờ đối cứng với chúa tể là không sáng suốt.

Có thể tránh giao thủ với cường giả chúa tể mới là lựa chọn tốt nâất.

Kỳ thật ngẫm lại cũng rất bình thường, nếu như tam giới chiến trường vừa mở ra mà cường giả chúa tể đi vào ngay, nhất định sẽ dọa một đống lớn nươời, chúa tể đáng sợ, rất nhiều người không dám ngạnh kháng.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, lúc này nhanh chóng ra khỏi thành Tam Giới.

Còn chưa đi tới trước tam giới chiến trường, hắn nhìn thấy vô số người rậm rạp chằng chịt.

Có thể tới nơi này đều là tinh anh trong ba chí tôn vực, kém cỏi nhất cũng là cấp bậc tông chủ, vô số người bay lên không trung, khí thế cổ đãng vô cùng đồ sộ.

Đại bộ phận những cường giả này đã hình thành liên minh, kéo cả đàn cả lũ, chia làm rất nhiều trận doanh, cảnh giác nhìn người khác.

- Đi về phía trước!

Hắn bay tới trước mặt liền có vô số ánh mắt tập trung nhìn hắn, Nhiếp Vân không thèm quan tâm, nói với Đoạn Diệc một tiếng sau đó muốn tiến lên.

- Không vội đi qua, kỳ thật... Những vị trí này không thể tùy ý chen ngang...

Thấy hắn trực tiếp bay về phía trước, Đoạn Diệc đã giật mình, liền tranh thủ giữ hắn lại.

- Không thể chen ngang? Vì cái gì?

Nhiếp Vân kỳ quái.

- Những vị trí này... Cần mua!

Đoạn Diệc nói.

- Mua sắm?

- Vị trí gần trước tam giới chiến trường có thể tiến vào sớm, tỷ lệ đạt được bảo vật càng lớn, thậm chí còn có rất nhiều thế lực mạnh tiến vào sớm sẽ lưu lại chướng ngại ngăn cản người đằng sau, dù sao chỉ cần người tiến vào trước sẽ có kỳ ngộ rất lớn,

cho nên vị trí phía trước cũng không phải chen vào, mà là dùng tiền mua sắm...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện