Vô Tận Đan Điền

Có mắt không tròng


trước sau

Đám người Giang Hào trực tiếp liên lạc với bọn hắn, mà người liên lạc đương nhiên không phải là Kiền Huyết lão tổ mà là hắn. Làm đối tượng mà đối phương nghe hiệu mệnh, đương nhiên phải thay bọn họ nói chuyện một phen.

- Thả bọn hắn ra, chúng ta có thể cho ngươi thời gian ba hô hấp để chạy trốn!

Kiền Huyết lão tổ lạnh lùng nhìn về phía Nhiếp Vân, giống như là con mèo nhìn con chuột vậy. Cao cao tại thượng, tùy ý có thể ban cho đối phương sinh tử.

- Ồ? Cho ta thời gian ba hô hấp để chạy trốn hay sao? Có phải ta nên cảm tạ các ngươi hay không?

Nghe thấy lời nói tự cho là đúng của đối phương, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng.

- Cho ngươi thời gian cân nhắc, nếu không, ta sẽ trực tiếp xuất thủ, lần trước ngươi có thể may mắn chạy trốn, thế nhưng lần này thì chưa chắc a!

Thấy Nhiếp Vân không có chút biểu lộ nào trên mặt, vẻ mặt Kiền Huyết lão tổ có chút khó coi, dường như như tôn nghiêm đã bị khiêu khích vậy, hai mắt hắn híp mắt lại, mang theo hàn mang.

- Không cần suy tính. Những phế vật này trả lại cho các ngươi.

Khẽ cười một tiếng, Thiên Tâm Đằng trên người Nhiếp Vân chợt lan tràn ra phía ngoài. Đám người Giang Hào lập tức giống như viên đan bị bắn ra bên ngoài.

- Ồ?

Thấy những người này bị ném tới, sắc mặt Kiền Huyết lão tổ trầm xuống, bàn tay đưa về phía trước, tạo thành một cái bức tường khí to lớn, lập tức ngăn cản. Trong lúc hắn đang định kéo bọn họ vào trong khoang thuyền thì lúc này mới phát hiện ra những người này đã biến thành thây khô, còn chưa kịp tới gần hắn, vừa đụng vào bức tường khí đã bị hóa thành bụi phấn.

Trong nháy mắt những người này đã bị Thiên Tâm Đằng đánh chết toàn bộ, biến thành mấy cỗ thây khô!

- Đáng giận!

Sắc mặt Kiền Huyết lão tổ như rỉ máu.

Vốn hắn tưởng rằng đối phương ném người tới là biểu hiện của nhượng bộ, định trốn. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới đối phương lại giết chết mọi người, đây quả thực là khiêu chiến giới hạn cuối cùng của hắn, hoàn toàn chọc giận hắn!

- Ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta, ta muốn ngươi phải chết!

Một tiếng gầm thét vang vọng, Kiền Huyết đao xuất hiện ở trong lòng bàn tay, râu của Kiền Huyết lão tổ chợt run lên, đao mang như luyện, mạnh mẽ đánh về phía trước.

Ông!

Đao mang còn chưa có xuất hiện ở trước mặt Nhiếp Vân, thiếu niên vốn đứng tại chỗ lúc này mới khẽ động một cái, sau lưng có hai cánh chợt lóe lên, lập tức phóng về phía trước. Hắn cũng không có lấy ra binh khí mà chỉ đánh ra một quyền.

Một quyền này mang theo lực lượng vô cùng vô tận, tựa như thủy triều cuồng bạo vậy, bao phủ toàn bộ đám người Kiền Huyết lão tổ vào bên trong.

Đao mang mà hắn bắn ra ở trong phiến thủy triều cuồng bạo này lại giống như con thuyền cô độc như mất đi tung tích, vô luận giãy giụa như thế nào cũng khó có thể tránh thoát.

- Chuyện này... Làm sao có thể? Ngươi là Chúa Tể?

Kiền Huyết lão tổ không khỏi kinh hãi lên tiếng.

Rốt cuộc hắn cũng đã biết thực lực của đối phương!

Đây tuyệt đối là lực lượng cấp bậc Chúa Tể!

Mặc dù một đao mới vừa rồi hắn không có sử dụng hết toàn lực. Thế nhưng chỉ cần không phải là Chúa Tể, căn bản sẽ không đỡ được, lúc này đối phương chẳng những ngăn cản được, ngược lại lực lượng còn bắn ngược trở về, đây không phải là Chúa Tể thì là cái gì?

- Ngươi luyện hóa bản nguyên đại đạo của Thiên Huyền lão quỷ?

Nghĩ đến cái gì đó, da mặt co quắp một phen, sắc mặt Kiền Huyết lão tổ dữ tợn vô cùng!

Muốn trở thành Chúa Tể chỉ có một con đường có thể đi, đó là luyện hóa Ngụy bản nguyên đại đạo. Ngụy bản nguyên đại đạo trên đời này có được mấy cái chứ? Tổng cộng cũng chỉ có những cái kia, thứ duy nhất mất đi tung tích chỉ có Thiên Huyền lão nhân!

Lần trước đuổi giết người này, đối phương đã sử dụng Thiên Huyền
điện, khi đó hắn đã hoài nghi Ngụy bản nguyên đại đạo của Thiên Huyền lão nhân có phải đã bị tiểu tử này lấy được hay không. Bây giờ thấy thực lực của đối phương, hắn đã biết, nhất định đối phương đã luyện hóa đầu Ngụy bản nguyên đại đạo này rồi!

Nếu không, cũng không thể nào có được thực lực như vậy!

- Hắc hắc, ánh mắt của ngươi không tệ!

Nghe thấy lời nói của hắn, Nhiếp Vân sửng sốt một chút, ngay sau đó lại nở nụ cười.

Mặc dù không biết tại sao đối phương lại nói như vậy, thế nhưng nếu đối phương đã cho rằng như thế, đây tuyệt đối là kết quả tốt nhất a!

Nếu không, ngay cả chính bản thân hắn cũng không biết nên giải thích như thế nào!

Dù sao hắn không cần Ngụy bản nguyên đại đạo là đã có thực lực Chúa Tể. Chuyện này đã phá vỡ nhận thức của tất cả mọi người, nói như vậy cũng có thể giải thích vì sao hắn lại có thực lực Chúa Tể. Như vậy vừa không bạo lộ năng lực, vừa có thể tự mình bào chữa, nhất cử lưỡng tiện.

- Vận khí không tệ! Bất quá, trở thành Chúa Tể thì đã cảm thấy không sợ chúng ta rồi hay sao? Nằm mơ đi, bây giờ ta sẽ làm cho ngươi biết, Chúa Tể vừa mới tấn thăng so với những Chúa Tể lão làng như chúng ta còn kém xa!

Kiền Huyết lão tổ hừ lạnh một tiếng, Kiền Huyết đao trong lòng bàn tay lần nữa rít gào, biến thành đao mang ngập trời.

Lúc trước hắn đuổi giết Nhiếp Vân chẳng qua cũng chỉ bổ ra vài đao, cũng không thi triển ra vũ kỹ gì. Lúc này biết đối phương đã là đối thủ có thực lực giống hắn, cho nên hắn cũng không giữ lại nữa. Lực lượng như mưa, nhanh chóng thi triển ra một chiêu vũ kỹ.

Kiền Huyết phá thiên!

Chiêu vũ kỹ này là do hắn sáng tạo ra, đao mang đi ngang cổ kim, xuyên thủng thiên cổ, một khi xuất ra, thiên địa biến sắc.

Nếu như thi triển chiêu này ở trong Kiền Huyết Chí Tôn vực, tất cả sinh linh trong phạm vi ức vạn dặm, còn có cả kiến trúc cũng sẽ hóa thành bụi bặm!

Bên trong Tam giới ma bàn mặc dù so với Kiền Huyết Chí Tôn vực còn càng thêm kiên cố hơn, thế nhưng uy lực của chiêu này quả thực vẫn quá mạnh mẽ. Vừa mới hoàn toàn thi triển ra, vẫn khiến cho vô số căn phòng vỡ vụn, lối đi phía trướccũng nổ thành bụi phấn.

Sưu Sưu Sưu Sưu!

Lần công kích này quá mức cường đại, lập tức dẫn tới vô số người chú ý, rất nhiều cường giả rối rít từ trong căn phòng sụp đổ vọt ra ngoài. Mỗi người nhìn về công kích phía trước mắt, trong mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

- Có chuyện gì xảy ra?

- Có Chúa Tể chiến đấu với nhau.

- Đây chính là lực lượng của Chúa Tể sao? Thật là lợi hại...

- Kiền Huyết lão tổ thân là Chúa Tể lại nổi điên làm cái gì vậy?

- Lần trước hắn và Phù Hư Chúa Tể, Ma Thiên lão tổ cùng nhau đuổi giết Nhiếp Vân, chắc hẳn ngươi cũng nghe nói qua a!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện