Nhiếp Vân nghe vậy xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy trên người Mạch Qua đầy máu tươi, hắn như tu la đi ra từ địa ngục, trên người bộc phát khí tức bén nhọn như đâm rách bầu tơời.
Trước kia Mạch Qua làm người hiền lành, thân là tán tu không dám đắc tội kẻ nào, tám mặt lung linh, hiện tại hắn như thanh bảo kiếm mài sắc bén phóng xuất hào quang làm người ta sợ hãi thán phục.
- Không nghĩ tới trong lúc vô tình tìm được tài liệu luyện kiếm tốt như vậy.
- Khó trách thân là tán tu có thể tu thành nửa bước chúa tể đại tam trọng.
Nhìn thấy Mạch Qua biến hóa, đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Bằng vào thân tán tu có được thực lực như hiện tại, không thể không nói Mạch Qua thập phần thiên tài, vốn cho rằng thiên tài đã hao hết, không nghĩ tới lại là ngọc thô chưa mài, chỉ có trải qua máu tươi tẩy lễ mới có thể tỏa ra hào quang sắc bén.
- Giết thân thành đạo, Mạch Qua có huyết mạch Huyết Ma, về sau thành tựu còn cao hơn chúng ta.
Phù Ám Triều cũng nhìn ra điểm khác biệt và cảm khái.
Huyết Ma là huyết mạch cường đại truyền lưu từ thượng cổ, người bình thường có huyết mạch này cũng không kích hoạt, Mạch Qua trải qua sự kiện thân nhân chết hết, lại tự tay chém giết cừu nhân nên đại triệt đại ngộ, thành công kích hoạt huyết mạch, thực lực của hắn chắc chắn sẽ tăng mạnh.
Đương nhiên, không có ngụy bổn nguyên đại đạo vẫn không thể thành tựu chúa tể.
Phù phù!
Mạch Qua đi tới trước mặt Nhiếp Vân và quỳ xuống lần nữa.
- Nhiếp Vân chúa tể, Mạch Qua ta nguyện ý dùng hỗn độn hải dương thề, nguyện ý cả đời phụng dưỡng đại nhân, nếu vi phạm sẽ hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh!
Hắn nói như đao chém, ngay cả không gian chung quanh cũng lắc lư, một đạo quang mang bay ra khỏi người của hắn và bay vào thức hải Nhiếp Vân.
Lời thề hỗn độn!
Triệt để thuần phục!
- Rất tốt, hảo hảo đi theo ta, chỉ cần tận trung, ta sẽ giúp ngươi trở thành chúa tể như bọn họ, thậm chí đi xa hơn!
Nhiếp Vân thoả mãn gật gật đầu, lúc này nhìn đám người Đoạn Diệc và nói.
- Vâng!
Mạch Qua đứng dậy.
- Mang bọn ta đi Tuyệt Mệnh Quật!
Nhiếp Vân phân phó.
Mạch Qua gật gật đầu, hắn chỉ rõ phương hướng và đám người nhảy lên cổ thuyền bay thẳng về hướng thanh linh thiên vực.
Thanh linh thiên vực cách nơi này âất xa, đan thần cổ thuyền do đám người Đoạn Diệc liên thủ sử dụng nên tốc độ cực nhanh, chưa đủ một chén trà đã xuất hiện trơớc một không gian to lớn.
- Chủ nhân, phía trước chính là thanh linh thiên vực, lúc trước ta được viên tinh thạch kia và làm mất trong Tuyệt Mệnh Quật, cụ thể mất đi ở nơi nào thì ta không rõ, khi đó ta ngơ ngác u mê nhưng chỉ cần tới gần thì ta sẽ biết.
Mạch Qua giải thích nói.
- Ân!
Nhiếp Vân gật gật đầu, cổ thuyền mang theo đám người đi thẳng vào than linh thiên vực.
...
Bọn họ vừa mới đi vào thanh linh thiên vực, Mạch Qua được Nhiếp Vân trợ giúp chém giết Tuyệt Sát Tông, Vạn Hải Tông, Vân thành Niết gia, Trầm Hải Lưu gia... Chuyện này cũng bị cường giả các nơi truyền khắp Tuyệt Sát Chí Tôn Vực.
Thời điểm xử lý chuyện này, Nhiếp Vân cũng không tận lực che lấp, cho nên tình huống kỹ càng đều bị người ta ghi chép lại, lặng lẽ truyền khắp các thế lực.
- Ngươi nói Nhiếp Vân chúa tể xuất đầu vì tán tu, trực tiếp đưa tặng hắn một thanh chúa tể thần binh.
Trong thánh sơn yên tĩnh, một lão giả nhìn sang người báo cáo, trên mặt mang theo thần thái không tưởng tượng nổi.
- Đúng thế, đây là hình ảnh ta thu được.
Người báo cáo điểm một cái, một hình ảnh xuất hiện, chính là lúc Nhiếp Vân truyền thụ Mạch Qua ba chiêu kiếm pháp và đưa tặng chúa tể tâần binh.
- Tán tu này có lai lịch gì?
Lão giả hỏi.
- Bẩm chúa tể, người này cũng không có lai lịch gì, chỉ biết có quan hệ với A Da Nạp Chi Tinh!
Người báo cáo nói.
- Ah?
- Người này tên là Mạch Qua, hắn từng truyền ra tin tức đã từng đạt được
qua một viên tinh thạch cùng loại A Da Nạp Chi Tinh, chỉ có điều mất đi tại thanh linh thiên vực Tuyệt Mệnh Quật...
Người báo cáo nói rõ tin tức về Mạch Qua.
- Cùng loại A Da Nạp Chi Tinh... Nhiếp Vân chúa tể tự mình giúp hắn?
Lão giả đứng lên, ánh mắt tỏa sáng.
- Vâng!
- Tuy Nhiếp Vân chúa tể xuất đạo thời gian ngắn nhưng danh tiếng quát lớn, làm việc nghiêm cẩn, lúc này gây ra động tĩnh lớn như vậy, trợ giúp một tán tu... Chẳng lẽ hắn đã xác định viên tinh thạch này chính là A Da Nạp Chi Tinh?
Đôi mắt lão giả lóe sáng.
Danh tiếng Nhiếp Vân đã oanh động tam giới, tất cả mọi người biết rõ thực lực của hắn rất mạnh, hiện tại trợ giúp một tán tu, nhất định là người này có tác dụng rất lớn, chỉ sợ hắn đã xác định người này biết rõ tin tức chính là A Da Nạp Chi Tinh chân chính!
- Bày tế đàn, ta muốn bẩm báo việc này với Tuyệt Sát Vương!
Sau khi hiểu rõ mọi việc, rốt cuộc lão giả ngồi không yên, hắn đứng lên.
Nhiếp Vân làm như vậy nhất định là biết tin tức chính xác, biết rõ này Mạch Qua nói tin tức A Da Nạp Chi Tinh là thật!
Tế đàn bố trí rất nhanh, lão giả lật tay một cái và ngọc bài bay vào trong, một lát sau phía trên sinh ra khí tức khổng lồ.
Một mặt người to lớn xuất hiện, chính là Tuyệt Sát Vương!
- Tìm ta vội như thế là có chuyện gì?
Tuyệt Sát Vương lên tiếng.
- Bẩm bệ hạ, Nhiếp Vân chúa tể xuất hiện tại tuyệt sát chí tôn vực, dường như là vì A Da Nạp Chi Tinh...
Lão giả nhanh chóng nói rõ chi tiết.
- Nhiếp Vân? Rất tốt, tin tức này rất không tệ!
Tuyệt Sát Vương hưng phấn, hai mắt hắn tỏa sáng như mặt tơời.
- Ta nên làm thế nào?
Thấy Tuyệt Sát Vương nói như vậy, lão giả thở ra một hơi, liền vội vàng hỏi.
- Hiện tại ta có chuyện quan trọng đi làm, chân thân không cách nào đến đây, chỉ bằng vào ý niệm cũng không phải đối thủ của Nhiếp Vân... Như vậy, qua một hồi ta sẽ gia trì một đạo ý niệm lên người của ngươi, một khi kích phát ý niệm, ngươi có thể bộc phát lực lượng gấp mười lần trong thời gian ngắn, nhất định có thể vượt qua hắn, hiện tại ngươi đuổi theo và đoạt A Da Nạp Chi Tinh về!
Tuyệt Sát Vương lên tiếng, hắn còn nói thêm bốn chữ:
- Tình thế bắt buộc!
- Cẩn tuân vương phân phó!
Nghe được ý niệm gia trì lên người hắn, đôi mắt lão giả sáng ngời và quỳ xuống.
- Ý niệm của ta chứa ý thức phong vương, không được dễ dàng sử dụng.
- Một khi sử dụng là thời gian một ngày một đêm, trong thời gian đó thực lực ngươi tăng lên gấp mười lần, thời gian qua đi thân thể sẽ suy yếu, thậm chí còn không bằng hiện tại, nhớ lây! Nhớ lấy!
Tuyệt Sát Vương nói.