Vô Tận Đan Điền

Cho đến cuối trời (Hạ)


trước sau

Không gian này hơi tròn, mặt đất bằng phẳng giống như đã từng được lu qua, bằng phẳng bóng loáng, không có một chút tỳ vết nào. Núi sông không có, tất cả chỉ có một cái mặt đất bằng phẳng mà thôi.

Đi ở phía trên, Nhiếp Vân phát hiện ra mặt đất này vững chắc dị thường. Nếu chỉ bàn về trình độ cứng cáp, tuyệt đối theo kịp thần binh Chúa Tể.

- Thiên viên địa, đại biểu cho tứ cực của bốn phương hướng. Đám người A Dục Vương ứng với bốn phương hướng này cho nên mới có được phù lục Phong vương a!

Đứng ở tại chỗ nhìn một hồi, Nhiếp Vân khẽ mỉm cười nói.

Mặt đất hình tứ phương này nặng nề vô cùng, giống như trấn áp trứ Hỗn Độn đại dương. Khiến cho nó không thể rung động. Bốn mặt vừa đủ tương ứng với bốn phương đông, nam, tây, bắc. Thể hiện vũ trụ mênh mông và to lớn. Nếu như trước đó đệ đệ không nói sai, như vậy tứ đại vương giả A Dục Vương, Tu La vương, Tuyệt Sát Vương, Hỗn Độn vương đã lấy được phù lục Phong vương ở bốn phương hướng này!

Mà cái gọi là phù lục Thiên Vị rất có khả năng ở chỗ trung tâm nhất trong cái thế giới trước mắt này!

Đứng tại chỗ, Nhiếp Vân cũng không có vội vã đi tìm, mà là linh hồn lực từ từ lan tràn ra, khuếch tán ra chung quanh.

Bốn phương trong thế giới rất lớn, muốn tìm đến vị trí trung tâm. Đầu tiên phải xác định xem biên giới ở đâu. Nếu như ngay cả biên giới cũng không tìm được, đều có cảnh tượng giống nhau như đúc, như vậy sao có thể tìm được chứ?

- Ồ? Không gian chèn ép thật mạnh mẽ, linh hồn của ta lại không tra xét được điểm cuối?

Nhiếp Vân nhíu mày lại.

Cảnh giới linh hồn của hắn bây giờ mặc dù còn không có đạt tới cấp bậc Phong vương. Thế nhưng ở trong Chúa Tể cũng tuyệt đối là hảo thủ. Linh hồn cường đại như vậy mà cũng chưa lan tràn được bao xa ra trong Tứ phương thế giới này thì đã bị chèn ép làm cho dừng lại. Không gian này đối với linh hồn áp chế không ngờ lại vượt qua Tà Nguyệt Chí Tôn vực, Bích Hải Huyền Thiên!

- Xem ra chỉ có thể dựa vào mắt thường tìm kiếm mà thôi. Nhiếp Đồng đã từng nói qua, sẽ có một con rùa cực lớn. Chỉ cần tìm được nó, có lẽ đã đi tới được trung tâm rồi!

Linh hồn không có cách nào dò xét tới tận cùng, suy nghĩ mới vừa rồi không có tác dụng, Nhiếp Vân chỉ có thể dùng mắt thường tìm kiếm mà thôi.

Dù sao Nhiếp Đồng cũng đã nói qua, sẽ có một con rùa lớn xuất hiện. Mà vật này có lẽ rất lớn, dùng mắt thường là có thể tìm được, chắc cũng không tính là quá khó khăn!

Một con rùa lớn?

Trước đó lúc Nhiếp Đồng nói hắn cũng không để ý, lúc này mới nhớ tới cái tên này. Cho nên đột nhiên không nhịn được sửng sốt một chút.

Cửu Thiên thế giới đã từng săn giết qua một đầu. Lại dùng đầu và bàn chân nó để luyện chế ra Tứ Phương đỉnh, trấn áp thế giới nghiền nát.

Đương nhiên, Lão tổ Trần gia còn chưa có rời khỏi Cửu Thiên thế giới, kiến thức nông cạn. Rốt cuộc con rùa lớn mà bọn họ chém giết có phải là Kình Thiên Cự Quy mà trong miệng Nhiếp Đồng nói hay không, chính bản thân hắn cũng không quá xác định.

Không thể dùng linh hồn dò xét, như vậy Nhiếp Vân cũng chỉ có thể dựa vào mắt thường để tìm. Vì vậy hắn đành đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng bay về phía trước.

Lực lượng vượt qua Chúa Tể sôi trào ở bên trong cơ thể, khiến cho tốc độ của bản thân hắn nhanh như thiểm điện.

Sưu!

Không biết đã bay được bao lâu, Nhiếp Vân mới dừng lại.

- Có cái gì đó không đúng...

Mặc dù nơi này không có khái niệm thời gian, thế nhưng dựa theo cảm giác của hắn. Hắn đã phi hành như vậy được mấy ngày. Thời gian dài như vậy, cho dù là thế giới như Tà Nguyệt Chí Tôn vực thì hắn cũng đã
đi tới tạ cùng. Sao lúc này lại còn chưa có phát hiện ra được cái gì chứ?

Thậm chí ngay cả cảnh tượng dường như cũng không có thay đổi, giống như hắn vẫn đang quanh quẩn ở một chỗ vậy.

- Tứ tướng không gian này có chút cổ quái a!

Nhiếp Vân gãi đầu một cái.

Việc mà hắn trải qua không ngờ lại có chút khác với Nhiếp Đồng.

Theo như lời Nhiếp Đồng nói, vừa mới tiến vào Tứ tướng thế giới thì đã lập tức nhìn thấy Kình Thiên Cự Quy. Mà hắn ở trong này đã đi về phía trước được mấy ngày, cái gì cũng không nhìn thấy, cũng không nghe được cái gọi là vạn chuông tề minh. Chuyện này khiến cho hắn không khỏi có chút suy nghĩ.

- Trước tiên không vội đi nữa. Thử nhớ lại xem, có phải ta đã đi nhầm phương hướng rồi hay không?

Khoanh chân ngồi dưới đất, Nhiếp Vân không có vội vã tiến lên mà bắt đầu nhớ lại. Hắn đem những con đường mấy ngày nay đi qua vẽ lại ở trong đầu.

Tu vi đạt tới loại trình độ này như hắn, con đường dưới chân mặc dù không có bất kỳ ký hiệu nào, thế nhưng hắn cũng có thể nhớ rõ mỗi một chỗ mà hắn đi qua.

Không biết đã chìm đắm được bao lâu, Nhiếp Vân lần nữa mở mắt ra.

- Đường đi không có sai, ta vẫn luôn tiến lên theo một phương hướng a.

Tính toán một chút, phát hiện ra cũng không có xoay quanh tại chỗ, hắn vẫn một mực dựa theo một phương hướng mà tiến tới. Hai hàng lông mày của Nhiếp Vân nhíu chặt.

Rốt cuộc là vương giả Thiên Vị khảo hạch tình huống cùng hắn Phong vương bất đồng, vẫn là hắn căn bản cũng không phải là cái đó cái gọi là vương giả Thiên Vị?

- Nếu như bây giờ trở về thì đồng nghĩa với việc công sức mấy ngày này sẽ uổng công. Vì thực lực, chỉ có một biện pháp, tiếp tục tiến về phía trước. Đi tới tận cùng con đường.

Xóa bỏ cảm xúc mặt trái trong lòng, Nhiếp Vân xác định kế hoạch sau này.

Tứ phương thế giới này không nhìn thấy được tận cùng. Mặt đất trước mắt an toàn như vậy, không có bất kỳ ký hiệu nào có thể thảm khảo. Nếu như muốn đi ra khỏi nơi này, điều duy nhất có thể làm chính là dựa theo một phương hướng mà tiến lên. Đi tới tận cùng, chứ không phải là tùy ý thay đổi phương hướng!

Chuyện này giống như người bị rơi vào chỗ sâu trong sơn động vậy. Nếu như trong sơn động đen nhánh không có ánh sáng, nếu muốn đi ra ngoài. Như vậy cũng chỉ có sờ vào vách tường ở bên cạnh. Một mực đi về phía trước, ngàn vạn lần không thể đi đại. Nếu không, nhất định sẽ càng đi càng mê hoặc, nếu như muốn đi ra ngoài nữa, trên cơ bản là chuyện không thể nào!

Tình huống bây giờ cũng là như vậy, nếu như hắn bỏ qua con đường trước kia, lại tùy ý thay đổi, như vậy cũng đồng nghĩa với việc lần nữa làm lại, mất nhiều hơn được.

Còn không bằng cứ đi dọc theo một phương hướng, đi tới tận cùng.

Bất kể nói như thế nào, Tứ tướng thế giới chỉ có bốn phương hướng, chỉ cần tìm được một điểm tạ cùng. Những điểm khác, kể cả vị trí trung tâm, muốn tìm ra được sẽ rất dễ dàng a.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện