Nếu như hắn chẳng qua chỉ là một vị Chúa Tể đơn thuần. Như vậy nhất định sẽ không dám khen nói chắc chắn như thế. Dù sao trong thời gian ba ngày này, đi lại giữa Hỗn Độn Chí Tôn vực và Tà Nguyệt Chí Tôn vực, khoảng cách rất lớn. Thế nhưng hắn có phân thân Phong vương cho nên cũng không cần để tâm tới vấn đề này.
Mặc dù khoảng cách của hai đại Chí Tôn vực rất xa, thế nhưng bằng vào thực lực của Phong vương, vẫn không tốn bao nhiêu thời gian.
- Cáo từ!
Đồng ý xong, thân thể hắn khẽ động một cái, trong nháy mắt đã biến mất ở trước mặt mọi người. Cửu Cung Thâu Thiên trận của Vô Lượng cung dường như căn bản không có tạo được bất kỳ tác dụng nào vậy.
- Sư phụ... Hắn thật sự là Nhiếp Vân hay sao?
Thấy người đã rời đi, một lúc lâu sau Tinh Liên không nhịn được hỏi một câu.
Nói nửa ngày cũng đều là do một mình đối phương nói, cũng không có chứng cớ xác thực. Chẳng lẽ người này thực sự là Nhiếp Vân nối tiếng Tam giới hay sao? Sao so với trong tưởng tượng còn trẻ hơn chứ?
Kỳ thực cũng không chỉ có Tinh Liên nghi ngờ, ngay cả Vân Phi cũng có cảm giác này.
Thần tượng đứng ở trước mặt, hơn nữa lại xưng huynh gọi đệ với hắn, đổi lại là người khác nhất định hắn sẽ không tin được.
- Nhất định hắn là Nhiếp Vân Chúa Tể, trừ hắn ra ta không tưởng tượng ra được ai có thể tiện tay bóp vỡ thần binh Chúa Tể. Bị thần binh Chúa Tể đâm lên trên người mà ngay cả da cũng không bị ảnh hưởng chút nào.
Bích Dao cung chủ chậm rãi nói.
Trong Tam giới này, trừ Phong vương ra thì cũng chỉ có vị cường giả này mới có phách lực như thế, mới có được thực lực như thế!
- Nhiếp Vân Chúa Tể... Hắn muốn Khải linh thảo làm gì? Vật này chỉ có thể trợ giúp người tahội tụ linh hồn, cho dù là Chúa Tể cũng không thể dùng được a.
Tinh Liên kỳ quái.
Nhiếp Vân Chúa Tể có thể lặng lẽ đi tới nơi này đã chứng minh nhất định Khải linh thảo có tác dụng cực lớn với hắn. Nếu không hắn cũng sẽ không tốn một cái giá lớn như vậy!
Chẳng qua là... Mặc dù nghe danh tiếng của Khải linh thảo lớn. Thế nhưng trên thực tế chỉ có tác dụng hội tụ linh hồn mà thôi. Không thể để cho người bình thường dùng, đã như vậy... Hắn tốn một cái giá lớn như vậy để thu gốc dược liệu này làm gì cơ chứ?
- Chuyện này... Ta cũng không biết! Bất quá, có thể khiến cho hắn làm như vậy, nhất định có ý nghĩa rất trọng đại đối với hắn.
Nói đến đây, Bích Dao cung chủ khẽ lắc đầu một cái, lại nói:
- Được rồi, cao nhân làm việc luôn luôn khiến cho người ta khó đoán. Cùng lắm thì chờ hắn trở lại, hỏi thăm một chút cũng được. Nếu quả thật là mục đích chính trực... Cho dù cho hắn cũng không sao.
Có lực lượng của hai đại cường giả Phong vương như phân thân và Tĩnh Tâm, Nhiếp Vân chỉ tốn có nửa ngày đã trở về đến Tà Nguyệt Chí Tôn vực. Từ phía xa xa đã thấy tinh không vô tận của Quy Khư Hải xuất hiện ở trước mắt.
Vẫn giống như lần đầu tiên hắn tới đây, tinh không, sương mù, nước ngầm...
Mặc dù thời gian đã qua chưa tới hai năm, thế nhưng cả người hắn đã có thay đổi về chất. Trước kia nhìn thấy Quy Khư Hải hùng tráng như vậy, nhất định sẽ cảm thấy vũ trụ mênh mông, Tà Nguyệt Chí Tôn vực cường đại. Mà bây giờ, loại cảm giác này đã biến mất. Nếu có chẳng qua cũng chỉ là cảm khái khi trở lại chốn cũ mà thôi.
Bước chân tiến về phía trước một bước, vô số tinh cầu lướt qua từ phía sau, vô số đỉnh núi của Quy Khư Hải xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn.
- Cảnh tượng thật là đồ sộ…
Tinh thần quét ngang qua đỉnh núi, đang định tìm Cổ
Ung tông chủ thì đã thấy Cửu Tiên trưởng lão đang đứng lơ lửng trên quảng trường của một đỉnh núi. Dường như đang giảng giải cái gì đó.
Cửu Tiên trưởng lão phụ trách chiêu thu đệ tử mới. Hắn xuất hiện ở đây đã chứng minh lần này lại có đệ tử mới, bất quá... Số lượng những đệ tử này không khỏi có chút quá lớn!
Vừa nhìn qua một cái, vô số người cuồn cuộn, không nhìn thấy được tận cùng. Ánh mắt của người người có tinh khí lóe lên, cho thấy tu vi của bản thân không tầm thường.
- Những người này đều là đệ tử mới chiêu thu đây sao? Sao lại nhiều như vậy chứ?
Nhiếp Vân có chút sửng sốt.
Ban đầu khi bọn họ tiến vào Quy Khư Hải, trải qua khảo hạch hết sức nghiêm khắc. Khi lần đầu tiên tới đây, tổng cộng cũng chỉ có mười mấy người, sao bây giờ lại mênh mông, đạt tới mấy vạn như vậy chứ?
Chẳng lẽ Quy Khư Hải đã hạ thấp yêu cầu sao?
Định thần nhìn lại, Nhiếp Vân đã phát hiện ra, những người trẻ tuổi này đều có tu vi cực mạnh, so với hắn ban đầu chỉ mạnh chứ không kém. Dựa theo đạo lý mà nói, có lẽ cũng không phải là hạ thấp yêu cầu. Mà là... Thực lực của những người này quá mạnh mẽ!
- Không nghĩ tới Đại thiếu gia Hoắc gia Huyền thành. Đường đường là tuyệt thế thiên tài hai nghìn đầu đại đạo mà cũng tới nơi này!
- Không phải Lưu Tiêu Kim Ngọc thành ngươi cũng tới hay sao? Nếu như ngươi có thể tới vì sao ta lại không thể chứ?
- Quy Khư Hải là tông môn của Nhiếp Vân Chúa Tể. Tu hành ở chỗ này sẽ được chính tông truyền thụ, nhận được bồi dưỡng tốt nhất, đương nhiên ta phải tới rồi.
- Ta không có suy nghĩ phức tạp như ngươi a. Ta tới đây tu hành chỉ muốn tìm cơ hội nhìn thấy Nhiếp Vân Chúa Tể một chút. Người là thần tượng của ta... Nếu như có thể thấy mặt, cho dù chết cũng đáng giá...
Loại đối thoại này ở trong đám người có không ít, Nhiếp Vân nghe một hồi lập tức có chút dở khóc dở cười.
Náo loạn nửa ngày, cũng không phải là Quy Khư Hải hạ thấp yêu cầu, mà là... Mà là thiên tài tới đây quả thực quá nhiều. Cơ hồ đã bao gồm toàn bộ Tam giới!
Đổi lại là trước kia, mặc dù Quy Khư Hải là một trong bốn đại tông môn của Tà Nguyệt Chí Tôn vực Thế nhưng ở trong Tam giới vẫn không được tính là đỉnh phong, không có cách nào hấp dẫn thiên tài gia nhập. Mà bây giờ đã tiêu diệt ba đại tông môn khác cùng với Kiền Huyết hoàng triều. Cho nên đã xuất hiện tình cảnh một tông độc đại, hơn nữa danh tiếng của hắn... Muốn không hấp dẫn mọi người cũng quá khó khăn!
Thậm chí nghe nửa ngày, dường như thiên tài tới nơi này tám chín phần mười đều vì hắn mà chạy tới!
Tu vi đạt tới loại trình độ này, vô luận tông môn hay là cái gì cũng đã không có cách nào làm cản trở hành động của hắn. Những người này căn bản không biết, cho dù có tu luyện ở đây nhiều năm hơn nữa, một khi hắn không muốn hiện thân thì bọn họ cũng không có cách nào phát hiện ra được.