Trước kia hắn dung hợp nước thuốc chẳng khác gì hài tử chơi bùn, khó khăn trùng trùng điệp điệp, khó có thể hoàn thành, mà bây giờ dễ dàng hơn không ít, hắn nhanh chóng dung hợp tám mươi loại với nhau.
Chân Linh Đăng tổng cộng cần dung hợp tám mươi mốt loại dược vật, đến bây giờ chỉ còn loại cuối cùng.
Tuy là cái cuối cùng nhưng cũng là khó khăn nhất.
Trước kia dung hợp tám mươi loại chỉ là lượng tích lũy, mà một loại cuối cùng liên quan tới biến hóa về chất, hơi không cẩn thận sẽ sụp đổ, cũng như trước kia dược liệu hóa thành tro tàn.
- Ra tay giúp đỡ!
Nhiếp Vân lúc này không quản nhiều như thế, quay đầu nhìn về phía thanh niên bên cạnh, hắn quát lớn và ra tay dùng sức, hắn dựa vào phương pháp kết hợp đặc thù của Chân Linh, từ đó dung hợp một loại cuối cùng vào trong tám mươi loại kia.
Ầm ầm!
Cả hai tương dung làm không gian vặn vẹo, nước thuốc đỏ tươi, nó bốc cháy lần nữa và giống lần trước, lại hóa thành tro tẫn.
- Lực lượng không khống chế tốt.
Nhìn thấy kết quả thất bại, nội tâm Nhiếp Vân không cam lòng nhưng không có biện pháp.
Mượn nhờ lực lượng trung niên nhân, hiện tại hắn có được thực lực Hoàng cảnh viên mãn trong thời gian ngắn, hắn khống chế lực lượng còn quá kém, một tia chênh lệch rất nhỏ, trong quá trình luyện chế xuất hiện cái hào rộng không thể vượt qua, làm cho hắn sắp bước vào thành công lại thất bại.
Tình huống vừa rồi chính là như vậy, mắt thấy sắp thành công, đáng tiếc cuối cùng không thể khống chế được làm cho hắn kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
- Lại lần nữa!
Ngồi xuống điều chỉnh một hồi, Nhiếp Vân không có nhụt chí, hắn mang theo phần dược liệu cuối cùng ra
Nếu như lần này thất bại nữa, xem ra hắn phải đi tìm dược liệu lần nữa.
Hắn sẽ không đi Viêm Hoàng đại điện chỉ có thể bảo hai cường giả Đại Đế đi tìm cho hắn.
Tìm dược liệu trong Viêm Hoàng điện cũng không khó khăn, nếu ở bên ngoài muốn tìm dược liệu đủ năm, hơn nữa hiệu quả thống nhất, còn không biết phải trả giá bao nhiêu.
Cho nên... Hắn xem ra lần này chỉ có thể thành công không cho phép thất bại!
Một loại dược liệu dung hợp chậm chạp, lại bắt đầu dung hợp giống như lần trước.
Lần này Nhiếp Vân càng cẩn thận, lực khống chế chậm chạp tiến dần vào trong dược thủy.
Ầm ầm!
Hai dược thủy bắt đầu dung hợp với nhau, một hồi nổ vang sau đó nổ mạnh kịch liệt, tùy thời nó sẽ bốc cháy như lần trước.
- Cho ta mượn lực lượng.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, biết rõ lại do dự sẽ khõng xong, dược thủy cũng sẽ phế bỏ, đồng tử Nhiếp Vân co rút và la lớn.
Hô!
Hô!
Tiếng la còn chưa chấm dứt, hai cổ lực lượng phân biệt từ trung niên nhân và thanh niên phát ra và quán thâu vào trong người lần nữa.
Răng rắc!
Răng rắc!
Đạt tới lực lượng Hoàng cảnh viên mãn, nổ tung lần nữa, lực lượng điên cuồng trùng kích, cả người hắn bắt đầu nở ra, đôi mắt chua xót, khóe mắt, lỗ mũi, lỗ tai, miệng có máu tươi dần dần chảy ra.
Đột nhiên quán thâu lực lượng quá mạnh vào thân thể đã vượt qua phạm vi thừa nhận của thân thể hắn.
- Dung hợp!
Biết rõ không kiên trì nổi sẽ bạo thể mà chết, khóe mắt Nhiếp Vân co giật, hai tay hợp lại.
Cô cô cô!
Dung hợp dược thủy cũng thừa nhận lực trùng kích này và phát ra tiếng nổ vang, hào quang sáng ngời sinh ra, khác với hai lần thiêu đốt trước, lần này hào quang mang theo ôn nhuận và năng lượng cực kỳ vững chắc.
Hô!
Một đồ vật có bộ dáng như cây đèn xuất hiện trước mặt mọi người!
Chân Linh Đăng, luyện chế thành!
Nhìn thấy luyện chế thành công, Nhiếp Vân thở ra một hơi, lúc này mới cảm thấy thể xác và tinh thần mỏi mệt, thân thể nhảy lên, tất cả lực lượng nhộn nhạo biến mất như thủy triều, tu vi của hắn cũng từ Hoàng cảnh viên mãn không ngừng lui bước về Hoàng cảnh sơ kỳ.
Cảm nhận được lực lượng tùy ý có thể bảo trì ở cảnh giới hiện tại, Nhiếp Vân không chút lưu luyến, hắn quát một tiếng, lực lượng giải tán lần nữa, và năng lượng cũng trở về Vương cảnh viên mãn.
- Tâm trí thật kiên định!
Thấy hắn không chút lưu luyến với lực lượng như
vậy, trực tiếp tản ra, trung niên nhân và thanh niên đồng thời gật gật đầu, trong nội tâm thầm tán dương.
Hai người bọn họ đồng thời quán thâu lực lượng cực kỳ cường đại, nếu như thiếu niên trước mắt muốn giữ lại, đừng nói Hoàng cảnh sơ kỳ, trực tiếp biến Hoàng cảnh trung kỳ cũng rất có thể!
Chỉ có điều loại lực lượng quán thâu này căn cơ bất ổn, nếu thật làm như thế về sau sẽ tấn cấp hó khăn.
Thiếu niên biết rõ điểm ấy, biết rõ lưu lại lực lượng này sẽ giảm bớt không ít thời gian khổ tu nhưng không do dự tán đi, chỉ cần phần tâm trí này cũng đã làm người ta bội phục.
Người bình thường rất khó cự tuyệt hấp dẫn như thế.
Có một người bình thường rất nghèo, dựa theo mục tiêu trong nội tâm của hắn có lẽ có thể trở thành phú ống ức vạn, cũng có khả năng không thành công, hiện tại... Có một số tài phú lớn từ trên trời giáng xuống, trực tiếp làm cho hắn thành công ngay lập tức... Loại hấp dẫn này khó mà ngăn cản được.
Thiếu niên trước mắt chẳng những ngăn cản, hắn còn triệt để như vậy, không do dự tán đi.
Mặc dù hai vị này là cường giả Đế cấp, cũng nhịn không được tán thưởng, không thay đổi bản tâm của mình, nên làm cái gì sẽ tự làm.
Sau khi muốn lực lượng này sẽ phải buồn rầu, nếu như đổi thành bọn họ chỉ sợ không kiên quyết như thế.
Kỳ thật bọn họ không biết rằng Nhiếp Vân tản mất khác với bọn họ.
Bọn họ gọi là tản mất là phóng thích toàn bộ lực lượng này, còn muốn lợi dụng nó là không có khả năng, nhưng Nhiếp Vân thì khác, lặng lẽ thu vào trong nạp vật thế giới, nếu quả thật gặp được nguy hiểm hoàn toàn có thể lấy ra sử dụng.
- May mắn không làm nhục mệnh, Chân Linh Đăng thành công!
Hắn thu tất cả lực lượng bên ngoài vào trong nạp vật thế giới, Nhiếp Vân này mở to mắt lần nữa, hắn chằm chằm vào bảo vật tỏa ra hào quang ôn nhuận trước mặt, hai mắt tỏa ánh sáng.
Chân Linh Đăng, tuy đã từng gặp qua trong ghi chép của Thần Nông Bách Thảo Kinh nhưng khi thấy thật sự lại khác.
Thứ này có ích lợi với linh hồn quá lớn, cách xa như thế vẫn có thể cảm nhận linh hồn sảng khoái vô cùng, nếu như không phải nghị lực kiên định, hắn có xúc động thu thứ này vào thứ hải gia tăng linh hồn.
- Bảo bối tốt.
- Ta chưa từng nghe qua thứ này... Quả nhiên có chỗ tốt lớn với linh hồn.
Hai cường giả Đế cấp có ánh mắt không kém, bọn họ đồng thời sợ hãi thán phục nhìn Chân Linh Đăng trước mắt.
Thứ này vượt xa tất cả bảo vật bổ sung linh hồn mà bọn họ thấy, hơn nữa nó ở vào giữa trạng thái hư ảo và chân thật, cũng không gây tổn thương linh hồn.