Vô Tận Đan Điền

Cảm kích vô tận (1)


trước sau

- Đã luyện thành Chân Linh Đăng, kính xin tiền bối mang Dao Sương tiểu thư tới nơi đây.

Thở ra một hơi, không hề nhìn Chân Linh Đăng, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía trung niên nhân.

Chân Linh Đăng là một khâu trọng yếu trong đó, một khi hoàn thành có thể chữa trị tốt cho Dao Sương tiểu thư.

- Tốt!

Trung niên nhân gật gật đầu, tinh thần khẽ động, quan tài bằng băng xuất hiện trước mặt mọi người.

Thanh niên nhìn thấy dung nhan tuyệt mỹ trong quan tài bằng băng, hốc mắt ửng đỏ, hắn đứng lặng tại đó và toàn thân run run.

- Tiền bối không cần phải gấp, không có gì bất ngờ xảy ra sẽ gặp mặt nàng nhanh thôi, nhưng trước đó hi vọng ngươi có thể tỉnh táo lại, bởi vì còn có chuyện cực kỳ quan trọng cần ngươi làm, những người khác không ai làm được.

Nhìn thấy một vị cường giả Đại Đế thất thố như thế, Nhiếp Vân ngưng trọng lên tiếng.

- Cũng chờ nhiều năm như thế, ta có thể khống chế chính mình!

Thanh niên gật gật đầu, hít sâu một hơi, một lát sau tâm tình kích động bình tĩnh hơn trước.

- Ân, như vậy cũng tốt!

Nhìn thấy hắn khống chế tâm tình của mình nhanh như vậy, Nhiếp Vân thở ra một hơi.

- Hiện tại ngươi thả linh hồn của Dao Sương tiểu thư vào thức hải, cùng lúc đó còn phải đánh Chân Linh Đăng vào thức hải của nàng, phải nắm chắc thời gian không thể có sai lầm, nếu không một khi xuất hiện sai lầm, Dao Sương tiểu thư không có khả năng sống lại!

Nói xon, Nhiếp Vân cũng giới thiệu kỹ phương pháp và trình tự đánh Chân Linh Đăng vào thức hải với đối phương.

- Ta biết rõ!

Sau khi nghe kỹ càng, lại lặp lại một lần, xác nhận không sai sau đó thanh niên gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng.

Đúng như Nhiếp Vân nói, triệt tiêu linh hồn và đánh Chân Linh Đăng vào thức hải, chẳng những thời gian phải phối hợp hoàn mỹ không tỳ vết, trọng yếu hơn là chân linh của Dao Sương tiểu thư quá yếu, Chân Linh Đăng đánh vào quá nhanh rất dễ dàng phát ra tác dụng phản kháng, trực tiếp đụng tắt chân linh, mà quá chậm không cách nào nhen nhóm chân linh, từ đó kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

Cho nên bất cứ chuyện ngoài ý muốn cũng làm tất cả mọi thứ không ngừng biến thành công dã tràng.

Chính bởi vì như thế, cửa ải này vô cùng trọng yếu, Nhiếp Vân mới không ngại phiền toái mời trung niên nhân tới tham gia.

Dù soa hắn bảo hộ chân linh của Dao Sương tiểu thư, hắn hiểu rõ chân linh của nàng hơn người khác.

Biết rõ chuyện này rất gian khổ, thanh niên cũng không sốt ruột ra tay, hắn khoanh chân ngồi xuống đất bắt đầu ổn định tâm tình.

Nhiếp Vân và trung niên nhân cũng biết chuyện này gian nan cho nên không nóng nảy, cũng chờ ngay lập tức.

Vào lúc bầu trời hơi sáng, thời điểm tia sáng đầu tiên sắp sinh ra, lúc này thanh niên mới thở ra một hơi và đứng lên.

- Bắt đầu đi!

Trải qua nửa đêm điều chỉnh, lúc này thanh niên đã yên tĩnh như nước, không có tâm lý lo được lo mất, tất cả trạng thái đều đạt tới hoàn mỹ nhất.

Nhiếp Vân biết rõ hắn hiện tại không giúp được, chỉ có thể dựa vào đối phương nên không nói thêm lời nào, hắn đứng tại chỗ và nhìn dung nhan tuyệt mỹ trong quan tài băng.

- Đi!

Thanh niên hơi động tinh thần, sau đó đặt Chân Linh Đăng trước mặt Dao Sương tiểu thư và hai mắt nheo lại.

Hô!

Chỉ trong nháy mắt Chân Linh Đăng tỏa sáng và tiến vào trong thức hải.

Thấy tiến vào thời khắc mấu chốt nhất, nội tâm trung niên nhân vô cùng sợ hãi, không tự chủ được nhắm mắt lại, ngay sau đó hắn mở mắt ra.

Thiếu nữ trong quan tài băng giống như trước, không có bất kỳ biến hóa nào, hai người đừng đó không biết tình huống ra sao, cũng không biết thành công hay thất bại.

- Như thế nào?

Trầm mặc một lát, thật sự nhịn không được phải hỏi thành lời.

Hắn áy náy với con gái suốt cả đời, mặc dù hắn là cường giả Đại Đế thực lực siêu quần bạt tụy cũng không thể triệt để bình tĩnh.

- Thành công...

Thanh niên thở ra một hơi, toàn thân giống như hư thoát.

Tuy hắn
đã điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, tâm như chỉ thủy, trên thực tế hắn mang theo áp lực tâm lý cực lớn, biết rõ thành công, áp lực biến mất lập tức làm hắn mềm nhũn như bùn.

- Thành công?

Trung niên nhân hưng phấn suýt nhảy lên, vội vàng đi tới trước quan tài bằng băng và quan sát kỹ, một lát sau nghi hoặc nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt có chút kỳ quái:

- Như thế nào... Sao không có gì khác nhau?

Nếu quả thật thành công, ít nhất sắc mặt của con gái phải hồng nhuận phơn phớt chứ, tại sao vẫn như lúc trước, nhìn không có chút máu giống như thi thể lúc trước.

- Không nên gấp gáp!

Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân cười cười.

Tuy hắn không có lợi dụng Thần Nông Bách Thảo Kinh dò xét nhưng cũng biết thanh niên thành công.

Bởi vì một khi thất bại, không có chân linh thủ hộ, thân thể giống như thi thể trước mắt đã hóa thành tro tàn, mà vị Dao Sương tiểu thư này cũng biến mất trong dòng sông lịch sử.

Nghe được Nhiếp Vân nói như vậy, hai người không hề hỏi nhiều, ba người lẳng lăng đứng nguyên tại chỗ, không biết qua bao lâu Nhiếp Vân tiến lên một bước.

Ngón trỏ ngón giữa khép lại, nhẹ nhàng điểm vào quan tài băng của Dao Sương, Chân Linh Đăng đã tiến vào thức hải của nàng lúc trước cũng bay ra ngoài.

Chân Linh Đăng lúc trước tỏa sáng, lúc này thì khác, cả cây đen ảm đạm lu mờ giống như huyết nhục, mang theo màu sắc chất phác tự nhiên, mà bấc đèn có hào quang chiếu rọi đang thiêu đốt.

- Chân linh hiện!

Hai tay kết pháp quyết, đầu ngón tay có từng tia y đạo chi khí lưu chuyển, dường như hình thành cái hào rộng thâm thúy.

Đại đạo và bấc đèn phát ra hỏa diễm va chạm vào nhau, hỏa diễm lập lòe sau đó biến hóa, biến thành một dung mạo nhu mỹ.

Chính là Dao Sương nằm trong quan tài băng nhiều năm.

Hỏa diễm lộ rõ dung mạo của Dao Sương.

- Nghiêu Huyền...

Dung mạo vừa xuất hiện, trong đôi mắt như ngọn lửa nhìn thanh niên mang theo nhu tình vô hạn.

- Phụ thân...

Ngay sau đó đôi mắt nhìn sang trung niên nhân.

- Dao Sương...

Nghe được tiếng nói, trung niên nhân và thanh niên đồng thời chấn động toàn thân, nắm đấm xiết chặc.

Bao nhiêu năm, bọn họ chờ bao nhiêu năm rồi, rốt cục cũng chờ được hôm nay.

- Hiện tại... Làm sao bây giờ?

Áp chế xúc động muốn nói chuyện với con gái, trung niên nhân vội vàng hỏi, thanh niên cũng nhìn sang.

- Hiện tại chân linh của Dao Sương tiểu thư đang bị phong ấn trong Chân Linh Đăng, do Chân Linh Đăng không ngừng tẩm bổ, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong mười năm sẽ khôi phục triệt để!

- Đến lúc đó có thể khôi phục linh hồn của nàng và dung hợp với thân thể... Lại ăn vào một viên Dung Linh Đan là khỏi hẳn.

Nhìn thấy hai người khẩn trương, Nhiếp Vân cười nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện