Vô Tận Đan Điền

Tâm mạch huyết tế


trước sau

Nói ra cũng có chút kỳ quái.

- Chuyện này... Cũng không phải ta không muốn nói mà là...

Dịch Thanh thấy Nhiếp Vân hỏi vậy, vành mắt hơi đỏ lên, lập tức lắc đầu, không muốn nhiều lời.

- Nếu như không nói được thì thôi, không sao.

Nhiếp Vân cũng không phải là người hiếu kỳ, thấy bộ dáng của nàng không muốn nhiều lời hắn cũng không có hỏi nhiều.

- Kỳ thực... Chuyện này có liên quan tới mẫu thân ta, cũng có liên quan tới Di Thần tông, một trong bát đại tông môn... Về sau ta sẽ từ từ nói chuyện này cho ngươi biết, hiện tại chúng ta thực lực đều yếu, có nói cũng vô dụng.

Dịch Thanh lắc đầu, vẻ mặt ảm đạm.

- Di Thần tông?

Nhiếp Vân sững sờ.

Địa vị của Di Thần tông gần với Hóa Vân tông, cho dù ở trong bát đại tông môn cũng là tồn tại nổi bật, tụ tập Tu Di tự nhiên chi đạo, công phu trên tay kinh người, dường như chưa từng nghe nói qua bọn họ có liên quan tới chuyện linh hồn a?

- Có lẽ còn có rất nhiều chuyện mà ta không biết....

Nhớ tới rất nhiều chuyện kiếp trước, Nhiếp Vân lắc đầu.

Hắn lang thang nhiều năm trên Phù Thiên đại lục, lúc này mới bái nhập vào Hóa Vân tông. Lúc ấy Hóa Vân tông vừa mới trải qua bảy đại tông môn vây quét, nhân tài tàn lụi, mới khiến cho hắn trổ hết tài năng. Về sau hắn dần dần trở nên mạnh mẽ, dần dần đi tới đỉnh phong, những chuyện hắn biết rõ tuy rằng nhiều, nhưng mà đối với chuyện vì sao bảy đại tông môn lại vây quét Hóa Vân tông năm đó lại không rõ ràng cho lắm. Rốt cuộc là tại sao hắn cũng không điều tra ra được.

Hiện tại ngẫm lại, ngay cả loại chuyện lớn như vậy mình còn không biết rõ, như vậy cũng không thể chắc chắn Di thần tông không có Linh hồn chi đạo.

Xem ra nước của Phù Thiên đại lục này rất sâu, cho dù kiếp trước đạt tới đỉnh phong nhưng mà cũng chưa chắc cái gì cũng biết a.

- Hồn tự này nếu như là người tinh thông linh hồn chi đạo viết ra thì có lẽ có quan hệ với Linh hồn triệu hoán sư. Nhìn từ bên trên xem có cảm ứng được khí tức đặc thù của Linh hồn triệu hoán sư hay không?

Dứt bỏ suy nghĩ lung tung trong lòng, hai mắt Nhiếp Vân đột nhiên sáng ngời, nghĩ tới một loại khả năng.

Hồn tự này rất có thể là do Linh hồn triệu hoán sư lưu lại, rất có thể bên trong sẽ có Linh hồn triệu hoán chi khí, một khi mình cảm ứng thành công là có thể trở thành Linh hồn triệu hoán sư, khi đó đệ đệ có thể được cứu.

Hít sâu một hơi, cố nén sự kích động tỏng lòng, tinh thần lực chậm rãi dò xét Hồn tự bên trong quan tài.

Ầm ầm.

Vừa mới dò xét thì Nhiếp Vân đã lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, một cỗ lực lượng xé rách cực lớn dường như có thể thô phệ linh hồn hắn vào trong.

- Hỏng bét.

Nhiếp Vân lập tức biến sắc.

Tuy rằng linh hồn hắn không kém, nhưng mà cỗ lực lượng xé rách này còn mạnh hơn, từ trong bóng tối tập kích tới, mang theo cảm giác linh hồn triệu hoán. Dường như có thể tùy thời mang linh hồn mình đi, không thể nào ngăn cản.

Chẳng lẽ đây là thủ đoạn của Linh hồn triệu hoán sư? Không biết đã qua bao nhiêu năm, cự ly xa thế nào. Chỉ cần có người dò xét là có thể triệu hoán, triệt để thôn phệ linh hồn hay sao?

Nếu như quả thực là vậy thì thực sự đáng sợ.

- Nhiếp Vân. Diễm Hỏa công kích, đánh.

Thấy Nhiếp Vân rơi vào tình huống nguy cấp, Dịch Thanh quát một tiếng, ngón tay đột nhiên điểm về phía hồn tự trên quan tài. Một đạo hỏa diễm có thể thiêu đốt linh hồn trong nháy mắt chặt đứt liên hệ giữa Nhiếp Vân và hồn tự.

Thực lực từ Pháp Lực cảnh sơ kỳ tới đỉnh phong, thời gian Dịch Thanh duy trì diễm hỏa so với trước dài hơn rất nhiều. Tuy rằng thi triển diễm hỏa công kích linh hồn rất tiêu hao pháp lực, nhưng mà bởi vì thực lực tăng lên cho nên cũng không bởi vậy mà thoát lực.

Phù.

Chặt đứt liên hệ với hồn tự, Nhiếp Vân thở dài một hơi, lúc này mới cảm
thấy mồ hôi lạnh ứa ra.

Đáng sợ.

Nếu như không phải vừa rồi Dịch Thanh kịp thời thi triển thiên phú Diễm hỏa thì chỉ sợ linh hồn hắn sẽ bị hồn tự này rút ra, trực tiếp tử vong.

Vị Linh hồn triệu hoán sư lúc trước lưu lại hồn tự này không biết có thực lực gì, nhưng mà chỉ bằng vào một chữ đã có thể làm cho mình thiếu chút nữa tử vong, quá đáng sợ.

- Hồn tự này đại biểu cho chân ý linh hồn, dùng mắt thường nhìn là được, ngàn vạn lần đừng dùng linh hồn cảm ứng, bằng không sẽ bị Linh hồn triệu hoán sư nguyền rủa, linh hồn bị rút ra, biến thành một cỗ thi thể.

Dịch Thanh cũng chưa định hồn, vội vàng nói.

- Đáng sợ. Không nên nhìn chữ này, trước tiên nghiên cứu linh hồn thể này một chút, nhìn xem có thể triệt để hàng phục, biến thành đồ của mình hay không.

Nghe thấy Dịch Thanh giải thích, Nhiếp Vân gật đầu, không nhìn hồn tự này nữa mà quay đầu nhìn về phía thi thể trong mộc quan.

Linh hồn thể này bởi vì hồn tự trấn áp, không ngừng nhúc nhích nhưng mà không có cách nào đào tẩu, chỉ có thể ở trong mộc quan, phát ra thanh âm soàn soạt.

- Linh hồn thể này quả nhiên đã bị cấm chế.

Liếc mát nhìn, Nhiếp Vân hừ lạnh nói.

Trong Linh hồn thể có cấm chế, cấm chế này bố trí vô cùng xảo diệu, giấu ở chỗ sâu nhất. Có cấm chế này, đầu linh hồn thể này chẳng những không thể luyện hóa mà người luyện hóa còn có thể lọt vào cắn trả, sống không bằng chết.

Trong mắt người khác, cho dù là cường giả Lĩnh vực cảnh, siêu cấp cường giả linh hồn Linh cấp hậu kỳ cũng chưa chắc đã có thể nhìn ra đặc thù của phong ấn này mà thành công phá giải nó. Nhưng mà đối với Nhiếp Vân mà nói, không đáng kể chút nào.

Phong ấn cho dù có lợi hại hơn thì dưới Thiên nhãn chiếu xuống cũng hiện lên, muốn bằng vào thứ này ám toán mình, còn non một chút.

Lại nói, trước đó hắn còn nghe lời nói của hội trưởng kia cho nên đã sớm có phòng bị.

- Thiên phú diễm hỏa, thiêu đốt.

Vận chuyển Diễm hỏa đan điền, khống chế diễm hỏa ở bên ngoài bàn tay, Nhiếp Vân chộp xuống dưới một trảo, bàn tay cắm vào trong cơ thể linh hồn thể.

Căn cứ vào tình huống mà Thiên nhãn chiếu rọi, Nhiếp Vân nhanh chóng lấy ra phong ấn mà hội trưởng kia lưu lại trong cơ thể linh hồn thể, nhẹ nhàng bắn ra, dùng diễm hỏa thiêu đốt, lập tức thiêu đốt cấm chế thành tro bụi.

Diễm hỏa do thiên phú Diễm hỏa thi triển ra chẳng những có thể thiêu đốt linh hồn mà ngay cả cấm chế, phong ấn cũng có thể thiêu đốt.

Ngay lúc đó.

Hội trưởng đang ở trong phòng cao hứng đàm luận với Nguyên Cương trưởng lão, Yêu Khánh làm thế nào để bắt lấy người họ Nhiếp kia đột nhiên biến sắc, miệng phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi nhuộm hồng mặt đất.

- Sao vậy?

Thấy hội trưởng kia đột nhiên phun máu tươi, Yêu Khánh, Nguyên Cương trưởng lão giật mình, không biết đối phương đang tu luyện công pháp vô thượng gì mà bị vậy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện