Nghe Dịch Thiên nói vậy, Nhất Hạ lại càng thêm chán ghét, sở dĩ cô biệt tích 3 năm còn không phải tại hắn hay sao? Nhưng suy đi tính lại, hiện tại có 1 chút quan hệ với Dịch Thiên cũng tốt.
Nhất Hạ có thể lợi dụng hắn kéo 1 số mối quan hệ về phía mình, khi Nhật Tư Đồng muốn bắt cô đi, cũng đã có thêm 1 người cứu giúp.
Chỉ là khi ở bên cạnh Dịch Thiên cô phải vô cùng cẩn thận, tránh để hắn lại phát hiện ra kế hoạch của mình.
" Dựa vào đâu ta phải nghe lời ngươi? Dựa vào đâu ta phải mặc ngươi sắp đặt?"
" Dựa vào việc nàng đã cướp mất lần đầu của ta, trinh tiết của nam nhân đáng giá ngàn vàng.
Nàng làm mất nó rồi, sau này ai sẽ lấy ta?"
" Lần đầu tiên ta thấy 1 nam nhân lại đòi trinh tiết đấy, trong chuyện này ta là người thiệt thòi nhất, ta còn chưa bắt ngươi chịu trách nhiệm, ngươi lại đòi lại ta?"
" Vậy ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng."
" Cái này thì không cần đâu, đây cũng không phải lần đầu của ta, trước đó ta đã ngủ với rất nhiều nam nhân rồi, ngươi không thấy kinh tởm ta sao?"
" Không tởm, cho dù nàng đã ngủ với bao nhiêu nam nhân thì hiện tại và tương lai nàng chỉ có thể là của ta."
Nói xong Dịch Thiên liền ôm Nhất Hạ vào lòng, cô đã cố ý hạ thấp bạn thân mình nhưng không ngờ hắn ta vẫn chấp nhận mọi thứ.
Nhất Hạ hoài nghi rốt cuộc Dịch Thiên yêu mình thật lòng, hay chỉ vì lợi dụng.
Nhưng bất luận hắn có mục đích gì, đối với cô tình yêu nam nữ không là gì trước đại nghiệp đã tính toán bấy lâu.
" Ta sẽ không trốn tránh ngươi, nhưng ngươi phải hứa với ta ba chuyện, bằng không cho dù ngươi có ép buộc, ta cũng sẽ tự sát cho bằng được."
Dịch Thiên nghe những lời này hết sức vui mừng, đừng nói bàn điều kiện, cho dù bắt hắn chết ngay lập tức cũng không có vấn đề gì.
" Nàng nói đi!"
" Thứ nhất, ở trong phủ ngươi có thể giám sát ta, nhưng khi ra ngoài ta muốn tự do không muốn có kẻ đi theo làm phiền."
" Chỉ cần nàng không bỏ trốn ta liền rút hết người theo dõi ở bên ngoài."
" Thứ hai, ta không phải nô lệ tình d*c của ngươi, nếu [email protected] muốn không nhịn được thì cứ ra lầu xanh mà tìm các cô nương khác.
Phòng của ta cấm ngươi vào khi chưa được cho phép."
" Được! Ta sẽ tuân thủ những nguyên tắc nàng đặt ra "
Dịch Thiên vừa nói xong Nhất Hạ liền đá mắt ra hiệu cho hắn ta ra ngoài, cô nói:
" Bây giờ ta không cho phép ngươi vào, mau đi đi.
Chuyện còn lại ta còn chưa nghĩ ra, đợi sau khi nghĩ ra sẽ nói cho ngươi biết."
Đợi sau khi Dịch Thiên đi rồi, Nhất Hạ lại ở trong phòng với ngổn ngang suy nghĩ.
Từ trước đến nay những người nói yêu cô không ít, thật lòng có, giả dối có.
Yêu vì nhan sắc nhiều, yêu vì tiền tài địa vị không ít.
Những người yêu cô thật lòng lại chẳng được bao nhiêu, với những người như vậy, cho dù có đáp lại tình cảm hay không cô vẫn rất trân trọng họ.
Nếu Dịch Thiên thực sự yêu cô, cô thật sự không biết phải đối mặt thế nào với hắn ta, khi mà chính hắn là kẻ phá hoại kế hoạch cô vất vả xây dựng bao nhiêu năm.
Còn gi3t chết những người thân cận nhất với Nhất Hạ, họ đều là người nhìn cô trưởng thành.
Trong nhà trưởng bối mất sớm, họ đều là những người nuôi nấng, dìu dắt cô lớn lên.
Điều này khiến Nhất Hạ không thể nào tha thứ cho Dịch Thiên, vĩnh viễn cũng không thể.
Mà Dịch Thiên lúc này vẫn chưa biết được sự thật, hắn chỉ đơn thuần nghĩ Nhất Hạ không thích mình thôi.
Tương lai bằng sự chân thành, hắn sẽ khiến cô yêu mình sâu đậm, rồi hai người vĩnh viễn sẽ không rời xa.
Hắn đứng 1 mình dưới đêm sương nhìn vào phòng Nhất Hạ rất lâu.
Chỉ sợ khi rời tầm mắt, cô lại thất hứa bỏ đi như ba năm trước, lần này e rằng hắn không có cách nào tìm được cô nữa.
Sáng sớm Nhất Hạ tỉnh dậy đã thấy nước rửa mặt, nước tắm cùng bữa sáng chuẩn bị đầy đủ.
Vốn dĩ đây cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng từ miệng mấy nha hoàn trong phủ mới biết đây đều do Dịch Thiên chuẩn bị.
Đêm qua hắn canh trước cửa phòng cô, gần sáng lại đích thân vào bếp nấu nước nóng, nấu