Ông ta nhìn ra được thì các trưởng lão khác, thậm chí đệ tử cũng có thể nhận ra.
Nếu muốn dùng đòn này đối kháng với phượng hoàng năm màu thật thì Cơ Ngân thua chắc rồi.
“Còn chưa xong đâu!”, phân thân của Triệu Bân lại đồng loạt hét lên.
Lời còn chưa dứt, họ lập tức tan biến.
Điều giống nhau là trước khi họ tan biến, kiếm uy của tất cả tụ lại một chỗ, khí thế, ý niệm… tất cả đều bổ trợ lên người bản chính, coi như là một loại hiến tế.
Nói thẳng ra là:
Tất cả sức mạnh của họ đều… dâng hiến cho bản chính.
Long Uyên tỏa sáng rực rỡ, thiên lôi trở nên chói mắt, khí huyền hoàng lòe loẹt, kiếm uy Phong Lôi… toàn bộ trở nên mạnh mẽ tới cực hạn, ngay cả Độn Giáp Thiên Tự cũng rung lên.
“Mẹ nó! Thế cũng được à?”, Man Đằng phấn khởi tới mức rống lớn.
“Phong Lôi quyết: Vạn Kiếm Quy Nhất!”, Triệu Bân quát.
Đây là quân át chủ bài mà Triệu Bân dành riêng cho Sở Vô Sương, hắn từng luyện tập vô số lần, tập hợp sức mạnh của phân thân, bổ trợ cho bản chính, điều hắn muốn là sự bùng nổ trong nháy mắt.
Mặc dù giờ hắn chỉ biến ra mấy chục phân thân.
Nhưng sẽ có ngày hắn biến ra được một vạn phân thân.
Một phân thân một kiếm.
Một vạn phân thân một vạn kiếm.
Phân thân thống nhất – vạn kiếm hợp thành một.
“Thằng nhóc lợi hại!”, trưởng lão ở đều đều phải sợ hãi than một tiếng.
Hóa ra đây mới là mục