Tất cả cường giả Ma gia đều quát lớn rồi hung hãn xông vào chiến đấu với đám cường giả tộc xác chết.
“Nhìn cái gì nữa, đi thôi!”, tiểu hắc mập vội vàng nói rồi ngay lập tức phi thân bỏ chạy.
“Bên này”, Triệu Bân cũng đánh động tất cả mọi người.
Mọi người vội vàng đuổi theo, nét mặt của ai cũng căng thẳng tột độ.
Không biết phía trước còn bao xa nhưng chắc chắn sẽ còn có thêm những chướng ngại khác, chẳng hạn như hoàng ảnh vệ và trấn ma ti, chỉ cần một thế lực cũng đã đủ để khiến cho bọn họ trầy da tróc vảy chứ đừng nói tới cả hai, thậm chí còn có cả những tán tu không an phận khác nữa.
“Cường giả Ma gia đều đã được triệu tập đến đây rồi đúng không?”, Ma Tử nhìn Phượng Vũ hỏi.
“Tất cả đều đã được triệu tập”, Phượng Vũ hít sâu một hơi nói, đây đúng là một canh bạc nguy hiểm.
Triệu Bân nghe xong thì lại càng cảm kích vạn phần, ân tình này tất nhiên hắn cũng sẽ không bao giờ quên.
“Thiên linh linh địa linh linh, làm ơn đừng có thêm kẻ nào nhảy ra nữa”, tiểu hắc mập vừa chạy vừa lầm bầm không dứt.
Tất cả mọi người dường như cũng đều đang cầu nguyện giống như hắn ta, trong số bọn họ còn không có được một người đạt tới cảnh giới Địa Tạng, biết đánh thế nào đây!
Đáng tiếc mọi chuyện xảy ra sau đó không hề như mong muốn của bọn họ.
“Đúng là xa tận chân trời, gần ngay trước mắt”.
Khi bọn họ chạy ngang qua một khu rừng thì đột nhiên lại nghe thấy tiếng cười âm hiểm vang lên khiến cho bầu không khí đột nhiên trở nên hết sức quỷ dị.
Mấy người Triệu Bân dừng lại thì nhìn thấy ba kẻ mặc áo đen cùng nhau bước ra ngoài, bọn chúng đang cười nói hết sức đắc ý.
Phụt!
Trong lúc bọn chúng còn đang cười thì cái đầu của kẻ đứng bên trái đã rơi xuống đất.
Thuấn Thân Tuyệt Sát của Triệu Bân không phải là chuyện đùa, chỉ cần mất cảnh giác trong một giây cũng có thể mất mạng.
Một kiếm