Vô Thượng Luân Hồi

277: Nha Đầu Đó Cũng Không Tệ


trước sau


"Trong lĩnh vực luyện khí, Khô Sơn đúng là cũng có mấy phần thành tựu".

Nói hươu nói vượn là thế, nhưng sau đó lão mập cũng phải nghiêm túc nói.

"Không cần sợ".

"Cứ so tài với ông ta, thiếu gì thì cứ báo với ông đây".

"Thiếu bạc đó".

"Nào, ăn cơm thôi".

Cái lão Chư Cát Huyền Đạo này đúng là chỉ biết nói miệng! Khi hứa hẹn thì hay lắm, đến khi người ta nhắc đến bạc thì lại đánh trống lảng không tiếp lời, lẹ làng bảo mọi người ăn cơm.

Rượu thịt nhanh chóng được mang vào, dậy mùi thơm phức.


Thằng nhóc tóc tím bị treo trên cây cuối cùng cũng được thả xuống, nó rất biết điều an phận, nhìn thần thái của nó thì chắc đã quen với việc này rồi, cách hai ba bữa là lại bị đòn, cách ba bốn bữa là lại bị treo lên, nó có hai vị sư thúc như thế này quả đúng là con mợ nó vui sướng.

Bữa ăn tối vẫn là rất hòa thuận.

Mọi người trong lúc bất giác đều liếc nhìn Triệu Bân một cái.

Cái tên này đúng là có mạng con gián.

Bị đánh dã man, tứ chi cũng sắp tàn phế đến nơi, vậy mà hắn vẫn có thể vui vẻ, hắn hồi phục nhanh chóng như thế sao? Chẳng lẽ hắn chính là quái thai ở trong truyền thuyết?
Hay là bởi vì thứ linh dịch đó?
Linh dịch cũng không quá trân quý, chỉ có tiên lộ bên trong mới bá đạo, đêm đó hắn chỉ còn lại một hơi thở mà cũng có thể cứu sống lại được, thì chuyện hôm nay chẳng qua cũng chỉ là chuyện nhỏ, chỉ cần một hớp liền có thể giải quyết xong xuôi.

"Không phải là ta

nói đâu".

Triệu Bân ho khan nói với Liễu Tâm Như, hắn không muốn vợ mình hiểu lầm.


Liễu Tâm Như chỉ cười nhẹ.

Nàng không quan tâm đến chuyện này, cũng không quan tâm sau này bên cạnh Triệu Bân sẽ có bao nhiêu phụ nữ, nàng chưa bao giờ có kỳ vọng gì cao, chỉ cần hắn không đuổi nàng đi là được rồi.

Sau bữa ăn, Triệu Bân lại vào phòng khóa cửa.

Sau đó, hắn lấy đạo cụ vẽ bùa ra, chuyến này ra ngoài hắn phải tiêu hao rất nhiều thứ, bất kể là loại bùa chú nào cũng rất thực dụng, hắn phải vẽ thêm nhiều mới được.

Còn về trận so tài luyện khí, hắn không hề cảm thấy lo lắng.

Luyện đan hay luyện khí đều là so về kỹ thuật làm việc, phải xem xét truyền thừa, xem xét thiên phú, xem xét nền tảng tinh thần lực của mỗi người.

Thuật luyện khí của hắn là do thần truyền, Khô Sơn không sánh được, mà thiên phú của hắn cũng không hề thấp chút nào.

Hơn nữa, tinh thần của hắn đã lột xác võ hồn, điểm nào cũng cao cấp hơn đối phương, hắn không tin hắn có thể bại trận dưới tay của ông ta.

"Nha đầu đó cũng không tệ".

.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện