Nguyệt Thần đã thức dậy, mạnh mẽ vươn vai một cái, cười tủm tỉm, nha đầu mà cô ta nói tới tất nhiên là Xích Yên, thế gian này có nhiều cô gái đẹp như vậy, mà hắn hết lần này đến lần khác chạm mặt cô gái này, đây chắc chắc là duyên phận, mà quan trọng hơn hết, chính là cô gái này rất đẹp.
"Cô cũng không tệ".
Triệu Bân đưa tay lau máu mũi, vẫn là câu nói đó, hắn muốn nghịch thiên phong thần không bởi vì chuyện gì khác, hắn muốn đứng ngang hàng với Tú Nhi mà nói chuyện lý tưởng, đời này hắn nhất định phải được hãnh diện một lần.“Nghe nói gì chưa, luyện khí sư của hai nhà Liễu Triệu sẽ tỉ thí vào ba ngày sau đấy”.
Sắc trời vừa sáng, thông tin này đã đồn thổi khắp các con đường trong thành Vong Cổ.
“Dễ đoán thôi”.
Người nào tinh tường nghe xong sẽ không lấy làm lạ, trước hết là cửa hàng binh khí Triệu gia bị chèn ép, sau đó là Liễu gia bị đánh bại.
Với tác phong của Liễu gia thì đâu thể không vớt vát thể diện.
“Nghe nói Khô Sơn kia được đại gia tộc mời tới”.
“Ta từng gặp rồi, cao thủ Huyền Dương đỉnh cao hàng thật giá thật”.
“Kể ra thì ta chưa từng gặp luyện khí sư của Triệu gia bao giờ”.
Âm thanh rì rầm thảo luận rất nhiều, quán trà hay tửu lâu lại biến thành chỗ tụ tập, thế nào cũng phải có một kẻ lắm lời đang lải nhải ở đó, không chăm chỉ tu đạo nhưng kể chuyện đồn đãi thì rất giỏi.
Chỗ nào có tin hay chuyện lạ, nhà ai gặp vấn đề gì, họ đều