Hiện giờ trận này, chỉ là một trò trẻ con.
“Bản thân và gia đình của tiền bối đều đã đem ra cược hết rồi, còn có gì để cược nữa chứ!”
Triệu Bân cầm giẻ lau, mở miệng tùy ý đáp, làm nhiều việc cùng lúc là điều hắn vẫn thường làm, đừng nói là tán gẫu, cho dù là dùng những lời lẽ thô tục để chửi bới, hắn cũng vẫn không kinh sợ.
“Thuật luyện khí của lão phu!”, Khô Sơn khẽ cười một tiếng.
“Không cần thuật luyện khí của tiền bối, chỉ cần tiền bối nghe lệnh vãn bối sai khiến mười năm là được rồi”, Triệu Bân cười nói: “Nếu tiền bối thắng, mười năm của vãn bối sẽ thuộc về tiền bối.”
“Tiểu tử, khí phách lớn thật đấy!”
“Hiếm khi tiền bối tới thành Vong Cổ một chuyến, phải để cho tiền bối thỏa chí chứ, phải không nào?”, Triệu Bân cười nói, nhưng trong lòng lại cười khẩy, đây là do ngươi tự lao đầu vào đấy, không trách ông đây được!
“Lão phu ưng thuận!”
Khô Sơn cân nhắc rồi cười một tiếng, ông ta chính là cảnh giới Huyền Dương đỉnh cao, ông ta không có lý do gì để thua.
Khô Sơn vốn không sợ Triệu Bân, mười năm tương đương với nhân công miễn phí.
“Nhân công miễn phí cảnh giới Huyền Dương!”
Ông ta cũng không nghe nói đối phương là kẻ thạo luyện khí mà.
Suy nghĩ của Khô Sơn và suy nghĩ của Triệu Bân vô cùng giống nhau, luyện khí sư cảnh giới Huyền Dương mà phục vụ trong cửa hàng binh khí nhà họ Triệu thì cửa hàng sẽ mười năm không sụp, số ngân lượng kiếm được trong mười năm đó sẽ là vô cùng khả quan rồi.
“Hai vị, càng cược càng lớn nha!”
Các khán giả đều tặc lưỡi, nghiễm nhiên là đã bị choáng ngợp bởi cuộc đánh cược