Khô Sơn thản nhiên nói, ngụ ý cũng rõ ràng: thả ta ra, giá cả rất dễ thương lượng mà!
“Ngươi cũng đã tới đây rồi, ở lại thêm chút thời gian”.
Chư Cát Huyền Đạo khoát tay, trả lời có chút tùy tiện.
“Xử sự có tình có lý một chút!”
“Hãy tin lão phu, ở đây lâu rồi thì ngươi sẽ không muốn đi nữa đâu!”
Những lời của Chư Cát Huyền Đạo mang có ý nghĩa sâu xa.
Nếu như, để Khô Sơn biết Triệu Bân là đồ đệ Đại Hạ Hồng Uyên thì dù bị đuổi, tên luyện khí sư này cũng không đi.
Bây giờ, tốt nhất nên dùng đan Thực Cốt để khống chế trước, ông ta làm trưởng lão danh dự của Triệu gia rồi thì cũng nên giúp Triệu Bân vài chuyện, ví dụ như cầm chân tên luyện khí sư này, để ông ta cống hiến sức lực cho Triệu gia, đợi mọi chuyện qua đi, ông ta sẽ suy nghĩ rồi nói cho người này biết thân phận của Triệu Bân.
Đến lúc đó, e rằng cũng không cần đan Thực Cốt để khống chế nữa rồi, Khô Sơn cũng không muốn đi, Triệu Bân thì không sao, nhưng liên quan đến Đại Hạ Hồng Uyên thì lại là chuyện khác.
Ngay cả hắn còn như vậy chứ đừng nói Khô Sơn.
Hoàn toàn