Túi càn khôn đó là nó bán cho Triệu Bân, nhưng nó không biết xem hàng, rơi vào tay Triệu Bân thì chính là mở ra không gian, bảo bối vô giá, toàn bộ long triều Đại Hạ đều không có cái thứ hai.
Kết thúc, Triệu Bân quay người.
Lúc này, hắn nhìn cha mình, nở nụ cười rực rỡ.
“Chạy đi đâu”.
Triệu Dương ở sau lưng phẫn nộ hét lên, một chưởng đấm tới.
Triệu Bân nhíu mày, lập tức quay người, một Uy Long chưởng nghênh gió mà tới.
Phốc!
Tiếng phun máu nhất thời vang lên, nhưng không phải Triệu Dương mà là Triệu Bân.
“Cấm thuật”.
Triệu Bân ổn định thân hình, khẽ híp mắt, nhìn chằm chằm Triệu Dương ở đối diện.
Triệu Dương lúc này đã thay đổi hình thái.
Mi tâm hắn ta đã có một ấn ký quái dị, đỏ tươi như máu.
Khí tức vốn đang uể oải lại kéo đến dồn dập, vượt qua phạm trù cảnh giới Chân Linh, nhưng chỉ là khí thế thôi, chứ tu vi hắn ta vẫn là Chân Linh đỉnh phong.
Rõ ràng đây lại là cấm thuật.
Có thể đem lực chiến đấu tự thân tăng lên cấp bậc Huyền Dương trong thời gian ngắn.
“Thằng nhóc này điên rồi!”
Tên mập chặc lưỡi, cấm thuật này mạnh mẽ hơn bí pháp Hãi Lãng ban nãy nhiều.
Đã là cấm thuật thì đương nhiên sẽ phải trả giá, nhìn tóc Triệu Dương đã có sợi bạc, hiển nhiên là hiến tế tuổi thọ.
“Cấm pháp Huyết Môn”.
Nhóc ham tài nhíu mày, giống như nhận ra cấm thuật kia, nó thuộc về Huyết Y Môn, cũng là đối thủ một mất một còn với Bạch gia của cô bé.
Không ngờ, Triệu Dương lại biết đến nó.
“Tôi tinh thần, đốt máu