Đến nửa đêm, Triệu Bân mới ra khỏi địa cung.
Tròn một ngày trời mà không hề có tin tức gì về Vô Hồn Linh Hoa, xem ra, loại hoa này không hề dễ kiếm, ngay cả cơ hội để mò kim đáy bể cũng chẳng có.
Triệu Uyên vẫn chưa bước ra ngoài, còn đang canh giữ bên cạnh giường ngọc.
Nhưng ông ấy không hề nhàn rỗi chút nào, bởi vì ông ấy không để lãng phí mấy cuốn bí tịch mà Triệu Bân đưa cho mình, đặc biệt là Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh, nó có thể rèn luyện thân thể.
Dù bây giờ đã ở cảnh giới Huyền Dương đỉnh cao, nhưng ông ấy vẫn cần củng cố thêm căn cơ thật chắc, tạp chất bên trong cơ thể có ảnh hưởng rất lớn.
Chưa biết chừng có thể giúp đột phá tu vi.
Thực tế đã chứng minh Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh đúng là vô cùng bá đạo, bởi vì thiên phú của Triệu Uyên cũng chỉ bình thường thôi nhưng đến ngày thứ hai sau khi Triệu Bân rời khỏi, không ngờ cảnh giới Địa Tạng hàng thật giá thật như ông lại trở nên dồi dào khí huyết như thế, vượt xa trước kia rất nhiều.
Triệu Bân không hề quấy rầy mà lặng lẽ rời khỏi.
Màn đêm buông xuống, hắn tẩm bổ thân thể và linh hồn giúp Liễu Tâm Như, sau đó ngồi khoanh chân trong vườn để tắm ánh trăng, lẳng lặng tu luyện thân thể và hấp thu linh khí của Thiên Đế, dung hòa với ngọn lửa và sấm sét.
Tu vi Chân Linh tầng thứ tư của hắn đã đạt tới đỉnh cao, nếu không ngoài ý muốn thì tối nay sẽ có thể đột phá, đồng thời có thể thành công chế tạo một cánh tay hoàn toàn