"Cảnh giới Huyền Dương bây giờ phách lối như vậy sao?"
Triệu Bân thầm mắng trong lòng, hắn cởi áo ra để phủi tro bụi.
Quác!
Con Huyết Nhạn đột nhiên kêu lên một tiếng, hướng về phía Triệu Bân chộp tới, móng vuốt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, nhìn bộ dáng xem ra là đang muốn xé xác Triệu Bân, chủ nhân của nó ăn thịt cho nên nó cũng muốn ăn thịt.
Ông đây không phát uy, ngươi lại cho rằng ông đây là con chuột yếu nhớt hay sao?
Triệu Bân ung dung tránh qua một bên, sau đó tóm lấy chân của con Huyết Nhạn hung hăng đập xuống đất, khiến cho nó què quặt tại chỗ.
Chủ nhân của ngươi có cảnh giới Huyền Dương cho nên ta còn nể mặt đôi chút, ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì?
Quác!
Con Huyết Nhạn đau đớn kêu lên, xương cốt của nó đã tan nát.
"Đáng chết".
Thanh niên nữ tính quát lên một tiếng rồi ngay lập tức đứng dậy đánh ra một chưởng, gã đã sớm biết con Huyết Nhạn muốn ăn thịt người, là do chính gã ngầm cho phép, không ngờ cuối cùng con Huyết Nhạn lại bị Triệu Bân đánh phế chỉ trong một chiêu.
Ầm!
Triệu Bân chẳng những không lùi bước mà còn tiến lên, cánh tay Kỳ Lân đánh ra một chưởng tràn