“Vậy chắc là lão phu đã hoa mắt!”
Rất nhiều cụ già thi nhau dụi mắt.
Cái lão này, già thì già thôi, sao đến mắt mũi cũng kèm nhèm thế nữa chứ?
“Có người, thật sự có người đấy!”
Không biết ai đó đã đột nhiên thốt lên, khiến mọi người đều chú ý.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Triệu Bân từ từ đi ra khỏi hang động với vẻ ngoài đã cải trang.
Hắn trùm áo choàng đen, che khuôn mặt thật của mình lại, trong lúc đi còn giả vờ tạo ra chút khí thế Thiên Võ.
“Cảnh...!Cảnh giới Thiên Võ!”
Những người đứng xem đều kinh ngạc, đặc biệt là Địa Tạng đỉnh cao, cảm nhận của họ là chân thật nhất.
“Hèn gì lúc nãy có động tĩnh lớn như thế, thì ra là cảnh giới Thiên Võ!”
“Trong cả Đại Hạ chỉ có vài người ở cảnh giới Thiên Võ, vậy người đó là ai?”
“Bất luận là ai thì cũng có thể khiến thế giới kinh sợ!”
Tiếng bàn luận rất nhiều, không ai tin nổi, tim họ cũng đập lên thình thịch.
Cảnh giới Thiên Võ rất hiếm gặp, dễ gì mới được gặp một lần, thế mà người này lại còn đi ra từ trong cấm địa.
Đã nói mà, cảnh giới Thiên Võ không tầm thường, vào trong hang động Quỷ Minh mà vẫn còn giữ được mạng.
“Chào tiền bối!”
Rất nhiều người tiến về trước, phần lớn là những người lớn tuổi,