Triệu Bân ngồi xếp bằng trên mặt đất, lấy một hộp ngọc ra, cất hoa Hồn Linh vào trong.
Theo hắn thấy thì nó không chỉ là một bông hoa mà còn là tính mạng của mẹ hắn, nếu thật sự có thể cứu được mẹ thì những khó khăn hắn gặp phải trong cấm địa cũng có thể xem là xứng đáng.
Hắn cất hoa Hồn Linh xong thì mới xếp bằng, nhắm mắt lại.
Mặc dù sát ý đã tan nhưng nội thương vẫn còn.
Dù sao thì Vô Thương tiên quả cũng là sự trợ giúp bên ngoài thôi, tất cả vẫn phải tự dựa vào chính mình, nghĩ đến loại tiên quả đó thì hắn lại thấy tiếc hùi hụi, cả một vùng rộng lớn như vậy mà lại bị hủy hết sạch.
Đêm dần trôi qua.
Trời vẫn chưa sáng hoàn toàn thì tin tức đã được truyền đi khắp nơi.
“Có người sống sót ra khỏi hang động Quỷ Minh hả?”
“Lão phu có mặt ở đó, chắc chắn một trăm phần trăm đó là cảnh giới Thiên Võ!”
“Bất ngờ thật đấy!”
Mọi người tập trung lại với nhau, bàn tán xôn xao cả lên, chỗ nào cũng nói về chuyện đó, nói đến mức nước bọt văng khắp nơi, uống rượu mà không cần phải trả tiền.
Chủ yếu