Chuyện này còn phải nói nữa sao, cảnh giới Thiên Võ vào hang động Quỷ Minh thì chính là Đại Hạ Hồng Uyên chứ ai.
“Sư tôn đã đến mảnh đất đó sao?”
Tiểu Linh Lung cũng có mặt ở đó, nấp ở một góc, miệng lẩm bẩm.
“Thiên hạ đệ nhất đúng thật là không tầm thường!”
“Chắc chắn ông ấy sẽ sớm quay về thành Vong Cổ thôi!”
Mọi người hít một hơi thật sâu, chỉ thấy kinh ngạc chứ không vui mừng.
Chuyện này không phải chuyện tốt lành gì, bây giờ cái tên Triệu Bân đó đang bặt vô âm tín, nếu như Hồng Uyên nổi giận thì thiên hạ sẽ đại loạn, mấy người bọn họ đều sẽ bị tính sổ, không ai có thể chạy thoát.
“Sống phải thấy người chết phải thấy xác!”
Dương Hùng lại hạ quân lệnh.
Bất kể thế nào thì họ cũng phải tìm ra được Triệu Bân trước khi Hồng Uyên trở về.
Trong lúc mọi người bàn tán thì màn đêm lại từ từ buông xuống.
Trong núi, cuối cùng Triệu Bân cũng mở mắt, thở ra một ngụm khí đục ngầu, tinh thần phấn chấn, nước trái cây của Vô Thương tiên quả có lợi cho cơ thể của hắn, thay đổi một chút về thể chất, chỉ xét đến khả năng hồi phục thôi thì cũng đã mạnh hơn trước rất nhiều.
“Liệu ma tu và xác tiên có còn biến đổi thể xác nữa không nhỉ?”
Triệu Bân cầm vò rượu, uống một ngụm rồi mới nhìn về phía Nguyệt Thần.
Hang động Quỷ Minh là một chỗ hay ho, nếu như