Thi thể được bảo quản nguyên vẹn thì không sợ bị âm khí ăn mòn.
Đây là điều kiện tiên quyết nhất để chiêu hồn.
Nhưng cũng không có gì là tuyệt đối.
Có một số chuyện ở phàm giới không làm được, nhưng đến tiên giới thì lại khác.
"Tú Nhi, linh hồn của mẹ ta đã trở lại chưa?"
Triệu Bân vừa niệm chú vừa thấp giọng hỏi trong thần thức.
"Ngươi tưởng chiêu hồn dễ dàng như vậy sao?"
Nguyệt Thần nói, ngụ ý rất rõ ràng: cứ tiếp tục niệm chú chiêu hồn đi.
"Thay đổi, màu sắc đã thay đổi rồi".
Tiểu Hắc mập la lớn, nhìn chằm chằm vào ngọn đèn Trường Minh.
Không cần gã nói, tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn thấy, ngọn lửa vốn có màu xanh biếc tự nhiên lại biến thành màu đen, một ngọn lửa màu đen vô cùng quỷ dị, hơn nữa còn mang đến cho người ta dự cảm rất xấu.
"Sao lại biến thành màu đen?"
Khi Triệu Bân nhìn thấy điều đó, trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc.
Hắn đã xem qua thiên thư Huyền Môn, đối với thuật chiêu hồn cũng có trình bày.
Đèn Trường Minh bùng lên ngọn lửa màu đen, đây không phải là một dấu hiệu tốt.
"Tú Nhi?"
Bất lực, hắn lại nhìn Nguyệt Thần.
"Chuyện này thú vị rồi đây".
Nguyệt Thần nói, cô ta đã nhìn ra vấn đề nằm ở đâu rồi.
Lạch cạch!