"Sương mù ở đâu ra?"
"Hương thơm ở đâu ra?"
Phượng Vũ đã định thần lại, bắt đầu quan sát bốn phía.
"Mở".
Triệu Bân quát lên một tiếng, mở Thiên Nhãn bên phải.
Phượng Vũ lại sửng sốt khi nhìn thấy nó.
Cái tên này vậy mà lại có Thiên Nhãn, nhưng chỉ có ở bên phải.
"Bế khí".
Triệu Bân lại thì thầm nói, thần sắc còn có chút phấn khích.
Thiên Nhãn xuyên qua ảo ảnh sương mù, quan sát tổng thể sơn cốc.
Khắp sơn cốc trồng đầy cực lạc hoa.
Cực lạc hoa là nguyên liệu để luyện chế cực lạc tán, chỉ cần dùng một gói là sẽ có cảm giác lâng lâng như bay trên mây, sơn cốc này lại trồng đầy loài hoa này, phấn hoa bay bay tỏa hương thơm thoang thoảng, mùi hương của sự phê pha.
Mùi hương này cũng có tác dụng khiến cho con người ta chìm vào cơn phê.
Không biết là nhân tài nào đã trồng lên sơn cốc cực lạc hoa này, có phải đây là nơi cung cấp cực lạc tán hay không?
"Đằng kia hình như có người".
Phượng Vũ dụi mắt, chỉ vào màn sương mù.
Triệu Bân giơ tay gõ lên đầu của cô ta.
Có người hay